Chương 14: Phần 05: Góc nhìn Tần Sở 03 (02)

Edit: yyds

Beta: Amin

3

Tháng tiếp theo, tôi và Cố Duy hầu như dành hết thời gian rảnh bên nhau ngoài giờ học.

Khả năng học tập của Cố Duy khiến tôi kinh ngạc.

Bắt đầu từ bảng phiên âm, chỉ sau ba ngày, anh thậm chí đã học được cách cấu tạo từ vựng thông qua việc suy luận và vận dụng kiến thức.

Anh cũng tiếp thu ngữ pháp và thì rất nhanh, việc còn lại chỉ cần tích lũy vốn từ vựng và kiến thức theo thời gian.

Tôi chống cằm nhìn anh chăm chú bên khung cửa sổ, ánh sáng lấp lánh xuyên qua kẽ lá rơi trên khuôn mặt thanh tú của anh, như rót vào trái tim tôi.

Cố Duy như vậy… sao có thể là học sinh kém được chứ?

Thật kỳ lạ.

Có thứ gì đó rơi trên mắt cá chân khiến tôi giật mình.

Tôi cúi đầu nhìn xuống, nhận ra đó là một tay áo sơ mi rủ xuống.

Lúc nãy…

Khi chúng tôi đến thư viện, tôi tìm chỗ ngồi và chuẩn bị ngồi xuống, Cố Duy đã cởi chiếc áo sơ mi trên người, gấp lại gọn gàng và trải lên ghế.

"Lót để ngồi, ghế lạnh."

Hôm nay là ngày thứ hai trong kỳ kinh nguyệt của tôi, có lẽ do tôi thay băng vệ sinh thường xuyên nên anh đã nhìn thấy.

Mặt tôi bỗng đỏ bừng… thật xấu hổ.

Bảo sao tối qua anh đột nhiên nhất quyết chạy 5km để đi ăn món gà hầm thuốc bắc, còn đặc biệt chọn món bổ máu ấm nóng.

Hóa ra… là vì tôi.

Cố Duy dường như nhận ra ánh mắt tôi dừng trên người anh từ lâu, anh ngẩng đầu lên, nhìn thấy vẻ mặt ngẩn ngơ của tôi.

Anh khựng lại, sau đó cong môi cười.

Anh vui vẻ, đôi mắt đào hoa xinh đẹp cong cong, khóe miệng nhếch lên một đường cong mơ hồ.

Có lẽ người khác không nhìn ra, nhưng tôi đã ở cạnh anh lâu như vậy nên tôi biết, đây là biểu hiện khi Cố Duy vui vẻ.

Giá như thời gian có thể mãi mãi như vậy thì tốt quá.

4

Ngày hôm đó, khi Châu Tề đến tìm tôi, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mơ.

Giọng cậu ấy vẫn dịu dàng như ngày nào.

Nhưng với tôi, nó lại như tiếng chuông báo động chói tai.

"Sở Sở, hôm nay là ngày cuối cùng rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!