Edit: yyds
Beta: Amin
–
6
Tôi được Cố Duy ôm ra ngoài.
Đúng vậy, chính là kiểu ôm công chúa mà mọi người đang nghĩ đến.
"Ôm chặt cổ tôi, đừng nhìn."
Vì vậy tôi đã nhắm mắt lại rồi dựa đầu vào vai anh.
Bình thường dáng người anh trông hơi gầy, nhưng bờ vai lại rộng và rất vững chắc.
Lúc đó, anh như thể đang che chắn mọi nguy hiểm cho tôi.
Giống như… ngày nào đó ba tháng trước.
Cố Duy ơi Cố Duy, em thích anh như vậy.
Anh cũng thích em được không?
Nửa quãng đường sau đó tôi nhắm mắt nằm trong lòng Cố Duy, hầu như không cảm nhận được mấy yêu ma quỷ quái lởn vởn xung quanh.
Chỉ có một lần, có một bàn tay lạnh ngắt chạm lên vai tôi, tôi nghe thấy Cố Duy lạnh lùng nói:
"Tự mình bỏ ra, hay là để tôi đẩy cậu một cái?"
Cảm nhận được thứ đó lập tức co rụt lại, tôi quên cả sợ hãi, suýt thì bật cười.
Lúc ra khỏi nhà ma, ánh mặt trời vẫn rực rỡ.
Vừa thoát khỏi bóng tối, tôi nheo mắt một lúc mới thích nghi được với ánh sáng mạnh.
Cố Duy không vội đặt tôi xuống mà ôm tôi đi một lúc, đi đến một chiếc ghế dài dưới ở bóng râm mới đặt tôi xuống.
Ổn hơn chưa?
Cố Duy hỏi.
Ánh nắng vàng chiếu qua kẽ lá, chiếu lên hàng mi dài của Cố Duy như cánh bướm chập chùng.
Ừm.
Đã lâu như vậy, tôi cũng đã bình tĩnh lại rồi.
Tôi hơi ngượng ngùng, nhưng lại không thể kìm nén sự tò mò.
"Cậu… không phải cậu sợ ma à?"
Tại sao cuối cùng người sợ hãi, khóc lóc lại là tôi?
Tôi thật mệt mỏi.
"Những thứ bên trong đó… đều là người diễn cả."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!