Edit: Lune
Sau khi đại khái đoán được nguyên nhân, Phương Sam vẫn duy trì vẻ mặt như cũ cộng thêm một chút tức giận: "Ai đánh anh, cứ nói cho tôi, tôi nhất định sẽ trả thù cho anh!"
Ngụy Tô Thận lạnh lùng nhìn cậu biểu diễn.
Phương Sam đúng lúc mở cửa sổ, ý đồ muốn để gió lạnh lùa vào thổi tan uất ức của Ngụy Tô Thận.
Phía sau truyền đến tiếng mặc quần áo, Ngụy Tô Thận vừa cài khuy áo vừa hỏi: "Tại sao bài phát biểu cậu viết hôm qua lại làm tăng điểm sướng?"
Hắn không hề nghi ngờ Phương Sam đang cố tình trêu chọc mình vì đối với công việc Phương Sam vẫn rất nghiêm túc.
Ngụy Tô Thận cũng là một người thích tiếp nhận thử thách và việc nắm rõ luật chơi là điều kiện cần thiết để kiểm soát tình hình chung.
"Đổi màu đi." Phương Sam rút một chiếc cà vạt màu xanh từ trong tủ quần áo ra rồi thắt lại cho hắn.
Ngụy Tô Thận không quen lùi về sau một bước: "Đừng làm mấy chuyện kỳ quái như thế."
Phương Sam không để tâm đến điều đó, tiếp tục nhìn hắn bằng đôi mắt chứa đầy tình yêu thương kỳ lạ.
Coi ký chủ như con của mình là thói quen của Phương Sam.
"Quy tắc chấm điểm cho nhiệm vụ là thanh toán trực tiếp và tôi không thể can thiệp vào phần này." Phương Sam chống đầu, ngáp một cái như con người: "Nhưng kích hoạt một cảnh cụ thể sẽ có thể tăng điểm sướng hoặc giá trị vả mặt cuối cùng."
"Một cảnh cụ thể?" Ngụy Tô Thận cân nhắc một chút: "Cho dù là diễn cũng được?"
Hôm qua Phương Sam bảo hắn đọc bài phát biểu kia rõ ràng là gian lận.
Phương Sam mỉm cười, làm động tác đừng lên tiếng: "Vả mặt là gì? Sướng là gì? Xuất hiện ban đầu thật yếu, sau đó mạnh mẽ đáp trả.
Đây chính là vả mặt thật sướng.
Về phần đúng sai, phán xét nhiệm vụ còn chưa thông minh đến mức đó."
Ngụy Tô Thận mơ hồ nắm bắt được bí quyết.
Phương Sam: "Nói trắng ra, chính là phải giả vờ.
Điều kiện trời cho của anh tốt hơn những ký chủ tôi từng mang theo nhiều nên cũng sẽ thiệt thòi hơn một chút."
"Ý cậu là sao?"
Phương Sam cười nói: "Lấy ký chủ thứ bảy của tôi để nói.
Lúc tôi vừa gặp anh ta, anh ta đang bị người giúp việc trong nhà bắt nạt, dưới sự hướng dẫn của tôi, ký chủ bắt đầu đáp trả, sau đó liên tục vả mặt bố mẹ, thầy cô và bạn bè của anh ta nên giá trị vả mặt cuối cùng tương đối cao."
Cậu tiếc nuối thở dài: "Mà đến nay anh chưa từng bị người giúp việc bắt nạt, em trai anh cũng chưa từng gây chuyện với anh cho nên giá trị vả mặt cuối cùng nhất định sẽ không cao.
Vì thế tôi đành phải nghĩ cách để tăng điểm sướng cùng giá trị vả mặt lên."
Ngụy Tô Thận: "Không còn cách nào khác à?"
Phương Thiện giống như nhìn thấu điều hắn đang nghĩ, nhíu mày: "Không được lên kế hoạch trước.
Nếu cố ý thuê người đến bắt nạt mình, anh sẽ bị đưa thẳng vào danh sách đen làm nhiệm vụ."
Ngụy Tô Thận: "Không phải nói phán xét nhiệm vụ không thông minh lắm à?"
"Đúng thế nhưng cách này thì không được." Phương Sam lắc đầu: "Nhiều năm rồi mà tôi vẫn không hiểu được tiểu yêu tinh hay cười kia nghĩ cái gì nữa."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!