Chương 48: Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ

Chuyển ngữ: Băng Di

48.

Phương Sam cứ như không có chuyện gì dựa vào Ngụy Tô Thận, nhân tiện liếc nhìn Trần Băng Anh: "Đặt đồ xuống đó đi, chúng tôi còn vài chuyện thân mật hơn cần làm, không thích hợp cho con gái xem".

Trần Băng Anh cắn môi, cánh môi đỏ mọng rỉ ra chút máu, trông càng thêm quyến rũ.

Nếu là trước đây, Đỗ Hồng thấy như vậy nhất định sẽ bị mê hoặc, đàn ông ai mà không yêu cái đẹp, dù không yêu cũng không thể không thưởng thức, nhưng lúc này, anh ta lại không tự chủ liếc trộm vào môi của Phương Sam một cái.

Sau khi không cẩn thận cọ ra một cái hôn, Phương Sam vô thức ***** cánh môi, nếu chỉ nhìn môi mà nói, môi của hắn so với Trần Băng Anh còn quyến rũ hơn—

Đây mới thực sự là đôi môi đỏ mọng xinh đẹp như hoa hồng nè.

Các vị đang ngồi ở đây, dù là Triệu Sĩ xem Phương Sam không vừa mắt cũng nghĩ như vậy, ngay sau đó đều không hẹn mà cùng rùng mình....... Không hiểu sao bọn họ lại sinh ra quan niệm biến thái đi so sánh vẻ đẹp của một người đàn ông với một cô gái như vậy.

Nguỵ Tô Thận nhìn hết cảnh này vào trong mắt, trong mắt che giấu nụ cười lạnh, xem ra Phương Sam có một loại từ trường nào đó làm cho những người xung quanh đều không bình thường.

Thấy không ai lên tiếng giúp mình, tay cầm khay của Trần Băng Anh run nhè nhẹ, cô liếc nhìn Đỗ Hồng rồi rời đi như thể bị tổn thương rất lớn.

Phương Sam cười toét cả miệng: "Quả không hổ danh là Đỗ thiếu gia tiếng tăm lừng lẫy, có sức hút khiến cho người ta vừa gặp đã yêu".

Nghe thấy lời ám chỉ Trần Băng Anh của cậu, Đỗ Hồng hơi nhíu mày: "Chỉ là hiểu lầm thôi, cô ấy đã cứu con trai tôi".

Phương Sam nhíu mày, nhưng không nhắc lại, chỉ gieo một hạt giống nghi ngờ mà thôi. Nếu như Trần Băng Anh không chủ động tấn công, thì Đỗ Hồng còn có thể nhớ đến ân tình, nhưng một khi cô ta thể hiện tình cảm với Đỗ Hồng, người sau khó tránh nghi ngờ cô ta cố ý tiếp cận.

Những người sinh ra trong gia đình giàu có quyền thế, tất nhiên sẽ cảnh giác hơn người thường, huống chi..... Phương Sam liếc Đỗ Hồng, cúi đầu cười, tính cách của anh ta vô cùng tự phụ.

Mỗi người ngồi ở đây đều có tính toán riêng, Triệu Sĩ đột nhiên nhướng mày với Ngụy Tô Thận... Có nên kéo Đỗ Hồng vào chuyện này không?

Nguỵ Tô Thận lắc đầu, trừ phi là trường hợp đặc biệt, hợp tác giữa quan chức và thương nhân từ xưa đến nay là điều tối kỵ, đặc biệt là làm những chuyện không thể lộ ra ngoài ánh sáng.

Từ lúc Ngụy Tô Thận bước vào phòng, kế hoạch uống rượu ôm người đẹp của Đỗ Hồng coi như bị phá sản, cuối cùng họ chỉ đánh vài ván bài rồi tìm lý do rời đi.

Nguỵ Tô Thận vẫn chưa có ý định rời đi, Triệu Sĩ nhìn Phương Sam ôm chai rượu không chịu buông, lại lần nữa cảm thán gu thẩm mỹ kỳ lạ của Nguỵ Tô Thận.

Thiếu niên này đẹp thì đẹp thật, nhưng tính cách thì đúng là một lời khó nói hết.

Không bận tâm đến chuyện riêng của người khác nữa, Triệu Sĩ thu lại suy nghĩ, nói: "Thật ra tôi cũng có cổ phần ở câu lạc bộ này".

Nguỵ Tô Thận cười mà như không cười nhìn hắn một cái, Triệu Sĩ có hơi chột dạ: "Ngàn vạn lần đừng để cho người nhà tôi biết".

Nguỵ Tô Thận gật đầu hiểu ý, còn Phương Sam thì dùng ánh mắt đồng cảm nhìn hắn ta... Thằng nhỏ ngốc nghếch, một khi chuyện vỡ lỡ, tội danh chắc chắn bị buộc vào người anh rồi. Dù Nguỵ Tô Thận cứ khăng khăng nói rằng chuyện chỉ liên quan tới mình, thì chỉ riêng câu lạc bộ này cũng đủ khiến cho Triệu Sĩ không thoát khỏi trách nhiệm.

Hồn nhiên không biết tương lai mình sẽ gặp phải chuyện gì, Triệu Sĩ còn đắc ý nói: "Kênh cung cấp hàng đặt ở đây là hợp lý nhất".

Nguỵ Tô Thận gật đầu, xem như là đồng ý với cái nhìn của hắn, khách hàng lui tới câu lạc bộ cao cấp thường sẽ có hai đặc điểm: không thiếu tiền và thích chơi. Đây là đối tượng khách hàng rất tốt.

"Nếu có khách yêu cầu đặt riêng, thì phải tăng giá lên, tạo ra giả tưởng cung không đủ cầu".

Triệu Sĩ thăm dò hỏi: "Giá bao nhiêu thì hợp lý?"

Nguỵ Tô Thận: "Bằng giá thuê một nhân viên PR".

Triệu Sĩ nhíu mày: "Có mắc quá không?"

Với cái giá này, người bình thường thà thuê trai xinh gái đẹp vui vẻ một đêm còn hơn.

Nguỵ Tô Thận thu dọn những thứ đặt trên bàn, thản nhiên nói: "Không mắc".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!