Chương 46: Trong lòng có toan tính thì không thiếu gì kế sách

Chuyển ngữ: Băng Di

46.

Nguỵ Tô Thận trả lời chắc như đinh đóng cột, không có một chút đường lui.

Ánh mắt Phương Sam vẫn lưu luyến dừng trên người anh, nhưng anh vẫn thờ ơ.

"Thừa dịp còn sớm bỏ ý định đó đi". Lúc nói chuyện, thái độ không khác gì côn đồ ép người ta làm gái *****, Phương Sam nhếch miệng, nói từng chữ như đâm thẳng vào tim gan: "Núi không mòn, trời đất không tận, sẽ không tuyệt giao với anh".

Bất bại trên thương trường đã lâu, Nguỵ Tô Thận cảm thấy có lẽ đến lúc mình nên học cách chấp nhận số phận rồi.

Gọi điện thoại cho nhóc mập, xác định Ngụy Diệp đã đi ra ngoài, Nguỵ Tô Thận chạy về Nguỵ gia trước để thay đổi quần áo, sau đó mang theo Phương Sam chạy đến công ty. Đến nơi rồi, Phương Sam mới phát hiện không phải là công ty thuộc tập đoàn Nguỵ gia, mà là một công ty giải trí.

Dạo này trên mạng đánh giá Nguỵ Tô Thận là 'phú nhị đại đức cao vọng trọng', anh cũng coi như là một nhân vật nổi tiếng trên mạng, đôi khi đi trên đường còn có người chụp ảnh.

Lúc này Phương Sam đang nhìn lên tòa nhà cao hơn hai mươi tầng, hỏi: "Cuối cùng ký chủ cũng chuẩn bị xuất đạo rồi à?"

Nguỵ Tô Thận không để ý đến những suy nghĩ ngớ ngẩn của hắn, sau khi đậu xe xong liền dẫn Phương Sam đi lên, nhân viên lễ tân thấy Nguỵ Tô Thận cũng không ngăn cản mà còn gật đầu chào, rõ ràng là có quen biết.

Phương Sam thỉnh thoảng cũng thấy một hai nghệ sĩ xinh đẹp, Nguỵ Tô Thận dẫn hắn lên tầng cao nhất, tương đối yên tĩnh, vừa đến nơi liền thấy có một nữ diễn viên từ bên trong bước ra, đôi mắt đỏ hoe, hình như là mới vừa bị mắng, vừa đi vừa gửi tin nhắn thoại kể lể với bạn bè.

Cửa không khóa, Nguỵ Tô Thận chỉ gõ tượng trưng một cái, bên trong có một gã đàn ông trẻ tuổi đang ngồi, quần áo kiểu dáng rườm rà, nhìn thoáng qua sẽ không nhịn được mà chú ý đến đôi tay cầm bút của hắn ta, đẹp đến mức khó có ngôn ngữ nào hình dung.

Thoáng nhìn thấy Nguỵ Tô Thận, người đàn ông một giây trước còn là hình tượng tinh anh, một giây sau đã biến thành con nhà giàu cà chớn, giả vờ kinh ngạc ô một tiếng: "Ngọn gió ma quỷ nào đã thổi cậu tới đây vậy?"

Phương Sam bám chặt lấy Nguỵ Tô Thận: "Là gió bắc lạnh thấu xương, nhưng chỉ thổi được tới thân xác, đáng tiếc linh hồn của anh ấy vẫn còn ở chỗ tôi".

Khóe miệng của người đàn ông giật một cái, từ lúc bọn họ vào cửa, lần *****ên quan sát tỉ mỉ Phương Sam... Một gương mặt hoàn mỹ, như kết tinh tất cả tâm huyết của đấng tạo hóa, với kinh nghiệm nhiều năm của hắn ta, nếu vào vòng giải trí, chỉ cần có chút EQ, sớm hay muộn gì cũng bạo đỏ.

Cảm giác được dung mạo của mình đang bị nhìn trộm, Phương Sam ***** môi đầy quyến rũ, ngã vào trong lòng Nguỵ Tô Thận: "Ghét thật, anh ta cứ nhìn chằm chằm em kìa".

Sắc mặt của người đàn ông càng thêm mất tự nhiên, hắn đã thấy nhiều kẻ lẳng lơ, nhưng lẳng lơ một cách công khai như vậy thật đúng là động vật hi hữu. Không khỏi dùng ánh mắt quái dị nhìn sang Ngụy Tô Thận, chuyện Ngụy đại thiếu gia gần đây tìm đàn ông làm tình nhân không phải là bí mật trong vòng, nhưng vì ngại thủ đoạn của Nguỵ Tô Thận, không ai dám công khai bàn tán.

Về hình ảnh của Phương Sam, hắn cũng thường tưởng tượng qua rất nhiều lần, vô thức cho rằng đó là một nhân vật tựa như thần tiên, cao ngạo nhưng lại lạnh lùng, mà bây giờ... Nghĩ đến giao tình cùng nhau lớn lên, người đàn ông nhìn Nguỵ Tô Thận, hỏi thêm một câu: "Cậu bị bỏ bùa hả?"

Nguỵ Tô Thận còn chưa kịp trả lời, Phương Sam đã nhăn nhăn nhó nhó nói: "Chúng tôi là tình yêu đích thực".

Người đàn ông đứng dậy lịch sự đưa tay tự giới thiệu: "Triệu Sĩ".

Phương Sam chỉ nắm tay một cách tượng trưng, trong mắt có một chút ghét bỏ không giấu được, không tính cái họ, tên gì mà chỉ có ba nét bút.

Một người tầm thường như vậy, không cần phải quá coi trọng.

Triệu Sĩ chỉ cảm thấy ánh mắt của Phương Sam kỳ quái, nhưng cụ thể thì không nói rõ được, tâm tư hắn nhạy cảm, cảm thấy hình như mình đang bị chê, vô thức nhìn qua phía Nguỵ Tô Thận... Tôi đã từng đắc tội với cậu ta sao?

Nguỵ Tô Thận thì đang nhớ lại một chuyện khác, lúc anh và Triệu Sĩ còn học tiểu học, Triệu Sĩ thường lấy tên của Nguỵ Tô Thận ra để chế giễu, nói là quá mức phức tạp, khi đi thi sẽ rất lãng phí thời gian. Đặc biệt là khi lên lớp 1, Nguỵ Tô Thận thường viết chữ Thận nhiều thêm một nét ngang, vậy mà Triệu Sĩ lại nhớ chuyện đó cho tới tận bây giờ, ngày lễ ngày tết đều thích kể lại cho người lớn nghe như một câu chuyện cười.

Một lúc lâu sau, khe khẽ thở dài, quả nhiên là bị Phương Sam ảnh hưởng, anh lại cảm thấy tự hào vì cái tên mình phức tạp.

Phương Sam thì lại lý giải theo một cách khác: "Anh trời sinh đã thắng ở vạch xuất phát, người khác ước ao cũng không được".

Triệu Sĩ khẽ ho một tiếng: "Làm ơn về nhà đi rồi tình tứ với nhau".

Sáng sớm chạy đến chỗ hắn để tú ân tú ái cái gì chứ.

Nguỵ Tô Thận đi thẳng vào vấn đề: "Đến bàn một vụ làm ăn".

Trong nhà Triệu Sĩ mấy đời đều là quân nhân, chỉ có hắn từ nhỏ đã nổi loạn, kiên quyết mở công ty giải trí. Phía trên Triệu Sĩ còn có một người anh trai, đối với đứa con nhỏ nhất trong nhà này, mọi người cũng nhiều thêm mấy phần cưng chiều dung túng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!