Chương 41: Sự thật gõ cửa

Edit: Lune

Mỗi ngày vào giờ này, thứ duy nhất xem được chỉ có mình bản tin thời sự thôi.

So với cảm xúc không thể tin nổi của nhà họ Ngụy thì những gia đình khác, nhất là nhà họ Phương chỉ thấy cực kỳ buồn nôn.

Vốn dĩ cả nhà đang quây quần bên bàn ăn, Phương Xán tình cờ quay đầu liếc TV một cái, đúng cái lúc chiếu đến cảnh của Ngụy Tô Thận, sắc mặt ai nấy đều khó coi.

"Chỉ cần mọi người góp chút tình yêu?" Nếu không phải đang ăn cơm thì em gái của Phương Xán là Phương Hân đã muốn nhổ cho bãi nước bọt ròi: "Ngụy Tô Thận mà lại là người tốt bụng thế á."

Nhà họ Ngụy có vài sản nghiệp tương đối đặc thù, gần mười năm trở lại đây đang trong quá trình thanh lọc, tay của Ngụy Tô Thận sao có thể sạch sẽ được.

Sức khỏe của ông cụ Phương đã không còn tốt, mới xuất viện về nhà: "Mua danh chuộc tiếng, không giống phong cách của nhà họ ngụy."

Phương Xán nãy giờ không nói gì cũng đặt đũa xuống: "Có khi chỉ là tình cờ, nhưng..."

Nhưng sự tình cờ này lại khéo quá. Theo như tin tức thì trong lúc đi dạo ngoài ngoại ô, Ngụy Tô Thận tình cờ nghe thấy tiếng kêu cứu rồi ra tay giúp đỡ.

Chỉ nghe thôi đã thấy vô cùng ly kỳ.

Người nghi ngờ có, nhưng người hóng hớt xem kịch nhiều hơn, dù sao đi nữa thì hành động này của Ngụy Tô Thận cũng đã nhận được sự khen ngợi nhiệt liệt từ đông đảo người dân.

Vẻ ngoài đẹp trai, có tinh thần trách nhiệm, nói chuyện lại còn hơi dí dỏm nữa chứ.

Tối hôm đó, Ngụy Tô Thận lập tức được bế lên hotsearch, sau khi danh tính bị đào bới ra, hắn lập tức được gắn mác "Con nhà giàu thuộc gia đình có truyền thống cách mạng".

Ngày hôm sau còn có một đoàn làm chương trình truyền hình liên hệ, muốn mời hắn tham gia một chương trình thực tế. Các chương trình thực tế hiện nay thường sẽ mời một hai người không hoạt động trong giới giải trí cho dễ qua kiểm duyệt, mà người vừa đẹp trai lại đang hot như Ngụy Tô Thận thì lại càng được khán giả hoan nghênh.

"Tiếc là nhiệm vụ lần này không phải ở giới giải trí." Phương Sam biết chuyện thì thở dài tiếc nuối: "Dù sao thì giờ ký chủ cũng coi như nửa người nổi tiếng trên mạng rồi."

Hôm nay Ngụy Tô Thận đến công ty một chuyến, dặn dò cấp dưới đi mua lại nhà máy bỏ hoang kia.

Arthur đã quen với việc nhìn thẳng, lúc nói chuyện với sếp tuyệt đối không liếc sang Phương Sam đang uốn éo làm dáng bên cạnh. Điều này làm Phương Sam ngơ ngác, còn soi gương xoa mặt mấy lần, tự hỏi xem có phải hình tượng "nhân tình lẳng lơ" của mình đã bị lung lay rồi không?

Ngụy Tô Thận: "Không cần đưa giá quá cao, nếu đối phương không muốn bán thì thôi."

Arthur lập tức hiểu ý sếp. Nếu anh ta mà tin câu sau của sếp thật thì khéo sắp bị điều khỏi công ty đến nơi rồi. Ý ngầm của sếp là phải mua với giá thấp nhất có thể.

Lòng thầm thở dài, ăn lương thư ký mà còn phải tinh tế thấu hiểu như nhân tình bé bỏng nữa.

Phương Sam: "Có phải anh thấy sếp mình khó chiều lắm không?"

Arthur vô thức gật đầu, sau đó giật mình tỉnh táo lại, lắc đầu nguầy nguậy: "Đương nhiên là không."

Nhưng cảnh vừa rồi đã lọt vào mắt Ngụy Tô Thận. Lúc này hắn đang nhìn Arthur với vẻ mặt khó đoán: "Cậu giỏi lắm."

Arthur muốn khóc mà không ra nước mắt: "Em có giỏi gì đâu sếp."

Đang sợ mình bị sa thải thì chủ đề câu chuyện bất ngờ bị bẻ lái. Phương Sam đột nhiên hỏi: "Tôi tưởng hôm qua anh bảo anh ta đi điều tra cô gái bị hại?"

Arthur nhìn Phương Sam với ánh mắt biết ơn, sau đó chợt nghĩ hình như có gì đó hơi sai sai.

Sự thay đổi nhỏ xíu trên khuôn mặt anh ta không qua nổi mắt Ngụy Tô Thận. Tuy là sếp nhưng Ngụy Tô Thận không hề nhắc nhở anh ta răng kẻ đầu têu chính là Phương Sam: "Nói chuyện chính đi."

Arthur khôi phục lại vẻ nghiêm túc, đoạn liếc mắt nhìn Phương Sam. Người kia bịt tai lại: "Tôi không nghe đâu, anh cứ nói đi."

Nhìn cảnh Phương Sam tõe ngón tay ra áp vào tai, khóe miệng Arthur giật giật.

Ngụy Tô Thận khẽ gật đầu, ra hiệu cho anh ta cứ nói thẳng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!