Chương 33: Nơi đâu là nhà

Edit: Lune

Phương Sam mảy may không biết chuyện mình sắp bị chuyển nhượng, vẫn đang chăm chỉ không ngừng thiết kế bản vẽ phác thảo.

Ngụy Tô Thận chỉ phụ trách chế tác, còn đâu toàn bộ đều đến từ bàn tay của linh hồn họa sĩ này.

Đêm đó, gió thổi hiu hiu, bên ngoài loáng thoáng nghe thấy tiếng gào thảm thiết do bị khôi lỗi truy đuổi, Phương Sam vươn vai, lúc ngáp thì nhìn sang Ngụy Tô Thận đang gấp quần áo.

Hình ở nhà ký chủ?

Phương Sam khen ngợi: "Vừa xinh đẹp lại vừa giỏi giang, còn đảm đang việc nhà nữa."

Ngụy Tô Thận không ngước mắt lên nhìn y, hắn gấp gọn quần áo rồi bỏ vào nhẫn chứa đồ xong thì sắp xếp ít đồ châu báu.

Phương Sam: "Ký chủ muốn ra ngoài du lịch à?"

Ngụy Tô Thận chậm rãi nói: "Chuẩn bị mấy thứ cần thiết."

Thiên Cực Tông chỉ e là không dung nổi bọn hắn.

Phương Sam không hề tự mình hiểu lấy mình chút nào, tiện tay cầm quả táo lên gặm: "Nhiệm vụ tiến hành đến đâu rồi?"

Ngụy Tô Thận nhìn giao diện chính: "

"3067/ 10000."

Phương Sam nhíu mày: "Sắp qua nửa tháng rồi mà sao mới gieo vạ được ba nghìn người nhỉ?"

Ngụy Tô Thận: "Nghe nói đệ tử Thiên Cực Tông chủ động xin xuống núi rèn luyện, còn đâu trốn trong động phủ không ra, có phong còn bế sơn rồi."

Không thuận lợi như dự đoán, Phương Sam trầm ngâm: "Đến lúc thay đổi bản đồ rồi."

Lúc Phương Sam đang nghĩ xem nên thoát thân thế nào thì Ma tộc cách đây mấy trăm dặm cũng đã nhận được tin tức Thánh khí sắp được sang tay.

Mới đầu chỉ nghe như chuyện cười, mãi đến khi một tướng lĩnh Ma tộc bắt đệ tử của Tiêu Dao môn, trong lúc đánh đập tra hỏi lại lấy được thư của Thiên Cực Tông trên người vị đệ tự kia, trong thư nói rằng Đỗ Hiên muốn bán lại Thánh khí.

Tướng lĩnh Ma tộc không dám chậm trễ bèn lập tức báo lại chuyện này cho Ma Chủ, Ma Chủ nghe xong thì im lặng hồi lâu, hỏi tâm phúc của mình: "Ngươi nói xem Đỗ Hiên đang có ý đồ gì?"

Thoạt nghe thì có vẻ giống âm mưu, nhưng nghĩ kỹ thì không rõ mục đích là gì?

Đánh đổi hai Thánh khí để thiết kế cái bẫy, trừ phi đầu óc bị hỏng.

Tâm phúc nghĩ hồi lâu, cẩn thận hỏi lại: "Giáo chủ, có thật Tông chủ của Thiên Cực Tông không phải là gian tế Ma tộc chúng ta phái đi không?"

Lời còn chưa hỏi xong đã bị đá bay ra ngoài.

Ma Chủ cười khẩy: "Ngươi dùng não mà nghĩ xem, nếu thật vậy thì mấy năm qua bản tọa còn phí hết tâm tư để đối phó với Thiên Cực Tông như thế à?"

Tâm phúc lau khô vết máu ở khóe miệng, cảm thấy oan uổng quá trời.

Ma Chủ đột nhiên xé toạc một mảnh tay áo, viết một hàng chữ lên trên đó rồi ném cho tâm phúc: "Sai người đưa đến Thiên Cực Tông."

Tâm phúc: "Giáo chủ, xé tay áo thay thế giấy như vậy dễ gây hiểu lầm lắm."

Lần này thì nói được hết, có điều bị đá bay còn xa hơn vừa nãy.

Khóe miệng lại tóe máu, tâm phúc không dám đoán mò nữa, nhanh chóng chuẩn bị đi đưa tin.

"Quay lại đây!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!