Edit: Lune
Phòng đấu giá Lấp Lánh.
Thay vì tìm chỗ ở, một số đông tu sĩ lại đi tìm kiếm phòng đấu giá kỳ lạ trong thành, thế nhưng gần như đào sâu ba thước đất, bọn họ *****̃ng không thấy phòng đấu giá nào có tên như vậy.
Tin tức phòng đấu giá là giả được đồn đại xôn xao, thời gian đến phiên đấu giá *****̃ng chỉ còn mấy ngày ngắn ngủi nên không có ai muốn rời khỏi đây trong thời điểm mấu chốt này.
Đầu tháng, ai *****̃ng háo hức chờ đợi, một lá cờ đang tung bay trong gió ở thành nam.
Nó được treo cực kỳ cao, lại lẻ loi trơ trọi ở nơi vắng vẻ vùng ngoại thành khiến người ta không thể không chú ý.
Vô số bóng người ngự không mà đến, bọn họ có thể thấy rõ trong khu rừng ở thành nam có hơn một trăm ghế ngồi, thiếu niên mặc áo đỏ quá mức bắt mắt, đứng từ xa *****̃ng có thể trông thấy dù chỉ nhìn thoáng qua.
Đến khi mọi người đáp xuống, mới chú ý tới thanh niên áo lam bên cạnh thiếu niên áo đỏ, người mặc áo bào lam mang lại cảm giác ôn nhuận như ngọc, tính cách nho nhã nhưng khí thế sắc bén trên người hắn lại không có cách nào che giấu được.
Hơi thở *****̉a các thế lực trở nên dồn dập, trong mắt lộ tinh mang *****̀ng sát ý, sau dăm ba câu đã có người kết thành đồng minh, *****̃ng có người bắt đầu đề phòng.
"Là thánh khí." Trưởng lão Khí Tông ngay cả tâm thần *****̃ng chấn động: "Khí tức không thể giả được."
Giữa các tu sĩ mơ hồ hình thành thế giằng co, đệ tử Ma Tông nhỏ giọng báo cáo với Ma Chủ: "Trong cấm địa ngày hôm đó, chính thiếu niên áo đỏ kia đã lừa chúng đệ tử."
Cũng bẩm báo việc này lên trên còn có đệ tử *****̉a Thiên Cực Tông.
Chẳng lẽ Bỉ Ngạn Kiều đã nhận chủ?
Ý nghĩa này vừa mới xuất hiện đã lập tức bị dập tắt, dù là ai có được Bỉ Ngạn Kiều, hễ có đầu óc *****̃ng sẽ im hơi lặng tiếng chứ không gây xôn xao dư luận thế này.
"Ở đây chỉ chào đón các thế lực nhận được thư mời." Phương Sam quét mắt xung quanh: "Tán tu trên kim đan cũng có thể ở lại. "
Có người trong đám đông biến sắc, nhưng thấy tu sĩ xung quanh tạm thời không có động gì nên *****̃ng tỏ ra mắt điếc tai ngơ.
Ánh mắt Phương Sam lạnh xuống: "Muốn hóng hớt thì *****̃ng phải còn mạng trước đã."
Những lời này vừa ra lập tức có năm sáu tu sĩ rời khỏi, thực lực bọn hắn bình thường, đến đây chẳng qua muốn xem đến *****ối *****̀ng Bỉ Ngạn Kiều rơi vào tay ai mà thôi.
Ma Chủ hừ lạnh một tiếng, mấy mảnh băng kiếm bay từ trong tay áo ra khiến người kinh hãi, tu sĩ gần đó bị trọng thương, tức mà không dám nói gì.
"Ma Chủ có hơi thiếu kiên nhẫn." Chưởng môn Thiên Cực Tông thản nhiên lên tiếng.
Ma Chủ cười to: "Bổn tọa ghét nhất nơi đông người, hơn nữa hôm nay lại hơi nhiều người không có mắt."
Mấy đại môn phái đều không có sắc mặt tốt nhưng *****̃ng có ai lên tiếng phản bác, người cạnh tranh giảm bớt đối với bọn họ *****̃ng có lợi, Ma Chủ uy hiếp, họ còn đỡ được khoản đắc tội với người khác, cớ sao không vui?
Chỗ ngồi có hạn nên dĩ nhiên chỉ có những người có địa vị cao nhất mới có thể ngồi, chẳng mấy chốc đã không còn ghế trống.
Phương Sam làm ngơ trước màn đọ sức âm thầm *****̉a những tu sĩ kia. Trên mặt lại treo lên nụ cười ấm áp như gió xuân: "Giá mặt tiền cửa hàng ở Thiên Đô thành hơi đắt nên đành phải để các vị tham gia đấu giá ở đây. Nhưng có điều ta cần nói trước..."
Lén đẩy Ngụy Tô Thận một cái thấy hắn ngửa đầu nhìn trời, dáng vẻ không muốn mở miệng.
Ý tưởng song ca thất bại, Phương Sam đành phải tự diễn kịch một mình: "Mặc dù đấu giá ở nơi không chính quy nhưng hàng *****̉a bọn ta tuyệt đối không phải hàng vỉa hè."
"..."
Rất nhiều thế lực cho rằng y sẽ tuyên bố hùng hồn đều ngẩn ra...
Dù không biết thân phận *****̉a thiếu niên áo đỏ nhưng có vẻ đầu óc không được bình thường cho lắm.
Trong lúc cân nhắc, vô số bảo khí tỏa hào quang thu hút sự chú ý, Phương Sam cười nói: "Trước tiên làm nóng với mấy món đồ chơi đã."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!