Chương 29: Giang sơn đời nào cũng có anh tài

Edit: Lune

Tổ hợp của những người bạn tốt mãi mãi say sưa đến tận rạng sáng.

Ngụy Tô Thận không muốn dọn dẹp đống lộn xộn do Phương Sam để lại sau khi say rượu, cách tốt nhất là cùng nhau say.

Trong mơ hắn là ngu công dời núi, bị đè tới mức không thở nổi, vừa mở mắt đã thấy khuôn mặt nhỏ nhắn phúng phính ngay trước mặt, hơn nửa người Phương Sam đều đè lên ngực hắn, hình như còn có dấu vết ***** dãi.

Một đứa bé non nớt, mềm mại, thoạt nhìn đúng là để yêu thương chiều chuộng.

Ngụy Tô Thận khẽ mềm lòng, dùng chút sức khẽ đẩy... nhưng không đẩy nổi!?

Rõ ràng là hắn đã đánh giá thấp cân nặng của đứa nhỏ mũm mĩm này.

Cũng may Phương Sam bị động tác này đánh thức, dụi mắt chủ động bò xuống khỏi người Ngụy Tô Thận, một giây sau đã khôi phục lại trạng thái bình tĩnh khi làm việc: "Buổi sáng tốt lành, ký chủ."

"...... Buổi sáng tốt lành."

Còn nữa, cậu nên giảm cân đi.

Nửa câu sau nói trong lòng.

Ngón tay đầy thịt khẽ động, Phương Sam nói: "Tôi vừa mới bấm ngón tay tính toán, hôm nay xuất hiện thất tinh liên châu*, chính là thời điểm tốt để trở về."

(*)

- Bảy hành tinh thẳng hàng: Thủy, Hỏa, Thổ, Kim, Trái Đất, Thiên Vương, Diêm Vương.

Ngụy Tô Thận "à" một tiếng, chậm rãi mặc quần áo, tuy rằng đây là lần *****ên hắn chấp hành nhiệm vụ, nhưng cũng biết hoàn thành xong là có thể rời đi, theo lý là hôm qua có thể về được rồi, nhưng... liếc sang Phương Sam, đúng là say rượu làm hỏng việc.

Phương Sam không hề phát hiện ra, hay nói cách khác là giả vờ như không biết, hỏi: "Có muốn đi xuống chào hỏi 'người nhà' ở đây không?"

Ngụy Tô Thận: "Khỏi."

Từ khi Phương Sam nói rằng thế giới sẽ tự động lấp lỗ hổng tiếp theo, lược bớt vài chuyện dư thừa cũng tiết kiệm thêm được hơi sức.

Trước khi đi, Ngụy Tô Thận nhìn chữ ông Tiêu viết hôm qua: Hư vô.

Phương Sam đứng bên cạnh hắn: "Thật ra chữ này có chút thiền ý, đúng sai thành bại chung quy rồi cũng hóa thành hư vô."

Ngụy Tô Thận thản nhiên lên tiếng: "Hư vô còn có một loại cảnh giới nữa, đó là đăng phong tạo cực."

Phương Sam duỗi nắm đấm, đụng vào bàn tay của hắn: "Có tôi ở đây, việc ký chủ lên làm vua cũng chỉ là chuyện trong tầm tay. Phải biết rằng tất cả ký chủ từng được tôi kéo, bất kể kết cục ra sao cũng đều có thời khắc huy hoàng hô mưa gọi gió."

Nghe được lời nói hùng hồn, Ngụy Tô Thận lại nghiêm túc tự hỏi, khi nào về nên sửa mộ giúp ký chủ thật một chút. Lần trước nhận được tài liệu, bên trong có nói người kia được chôn cất qua loa ở vùng ngoại ô phía tây, đến cái bia tử tế cũng không có.

Ánh mắt nhìn Phương Sam đầy thương hại, không biết nên đồng cảm với ai thích hợp hơn. Ngụy Tô Thận chủ động mở một chai rượu: "Uống một ngụm cho tỉnh táo."

Phương Sam hơi khó tin nhận lấy, thái độ của đối phương quá kỳ lạ, thấy Ngụy Tô Thận không có ý định rút lại mới hài lòng lên tiếng: "Em không hề hối hận khi dành tình yêu đích thực của mình cho ký chủ."

Chờ nửa chai rượu xuống bụng y rồi, Ngụy Tô Thận mới hỏi: "Nếu có người ngày nào cũng cung cấp rượu ngon cho cậu..."

Phương Sam xua tay, nói một cách nghiêm túc: "Không phản bội ký chủ là đạo đức nghề nghiệp của em."

Ngụy Tô Thận cũng không cảm động, lại hỏi tiếp một câu: "Kéo mốc thời gian lùi về trước một chút, chẳng hạn như lúc cậu đang tìm ký chủ..."

Phương Sam chân thành đáp lại: "Có đôi khi chuyện yêu ai không phải là điều mà em có thể kiểm soát được."

"..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!