Chương 174: Trò giỏi hơn thầy.

Phương Sam trầm mặc vài giây mới chậm rãi nói: "Phương pháp các ngươi dùng để phán đoán... có phải có hơi quá đơn giản và thô bạo không?"

Cung nữ lớn tuổi lắc đầu, chắc chắn nói: "Người nọ nhất định là giả mạo, lần trước lúc phát sáp thơm, Tiểu Đức Tử còn dùng ba từ 'a' để hình dung vẻ đẹp của nô tì".

Phương Sam xoa bóp huyệt thái dương: "Mang người tới đây, đừng đánh rắn động cỏ".

Cung nữ lớn tuổi tạm thời lui ra, Phương Sam lại gọi thêm mấy thị vệ đến, tuy rằng hắn tự tin một tay cũng có thể giải quyết, nhưng hiện tại thân phận lại là thái tử phi yểu điệu, không thể trực tiếp ra tay.

Cũng không lâu lắm, một làn gió thơm bay tới, một nhóm cô gái trẻ trung bước vào trong điện, đứng giữa các cô là một tiểu thái giám rất nổi bật.

Lý do mà cung nữ lớn tuổi đưa ra rất khéo léo, nói là thái tử phi phát hiện bọn họ ham chơi, muốn kêu đến để xử phạt. Các cô gái này tuy tuổi không lớn lắm, nhưng lại rất lanh lợi, từng người đều cúi đầu giống như đang rất hối lỗi.

Phương Sam vẫn chưa đi thẳng vào vấn đề, mở đầu bằng vài chuyện không liên quan, sau đó giống như vô tình xoay chiếc vòng trên cổ tay: "Đây là quà tặng gần đây của thái tử, các ngươi cảm thấy so với cái trước thì cái nào đẹp hơn?"

Mấy tiểu cung nữ nhìn nhau một chút, cuối cùng không biết là ai dùng cùi chỏ nhẹ nhàng đụng vào Tiểu Đức Tử, ý là nam nhân thì lên trước, dù chỉ là nửa nam nhân.

Sứ giả giật giật lông mày, hận không thể giết người ngay tại chỗ, nhưng nét mặt vẫn nỗ lực duy trì thái độ cung kính như trước: "Cái này đẹp hơn".

Phương Sam khẽ cong khóe môi: "Đẹp ở chỗ nào?"

Sứ giả nhanh chóng tìm từ: "Phỉ thúy nước tốt, nhìn sang trọng hơn một chút".

Một câu nói tiêu chuẩn, vừa nghe thì thấy không có sơ hở gì, nhưng thị vệ đứng ở cửa gần như không cần Phương Sam ra lệnh, sau khi thấy thái tử phi có khuynh hướng gật đầu, liền ập vào, đè người xuống đất.

Sứ giả theo bản năng phản kháng, nhưng vẫn không hiểu xảy ra vấn đề ở đâu, lúc đao đã gác lên trên cổ, mới lập tức ngoan ngoãn.

Thị vệ cười lạnh trong lòng, kỹ năng khoác lác còn không có, còn dám lăn lộn ở Đông Cung.

Sứ giả siết chặt hai nắm tay: "Không biết nô tài đã sai ở đâu?"

"Vụng về như vậy". Phương Sam không muốn lãng phí thời gian để ngủ trưa: "Dẫn đi giao cho Lý Nguyên, bảo ông ta nhốt vào Đại Lý Tự đi".

Tin tức sứ giả nước Việt Tú chạy trốn bị phát hiện ở Đông Cung không giữ kín được bao lâu, nhờ vậy mà mấy cung nữ ở Đông Cung còn được ban thưởng...

Sứ quán.

An Vương vốn đang cùng công chúa nước Việt Tú đánh cờ, sau khi nhận được tin tức thì sắc mặt trở lên xấu xí, công chúa nước Việt Tú cắn chặt răng, quân cờ đen trong tay suýt nữa là bị bóp nát.

"Trần Liễu Liễu". Công chúa nước Việt Tú nhắm chặt hai mắt: "Vậy mà có thể phát hiện ra thân phận thật sự của sứ giả, xem ra ta đã coi thường cô ta rồi".

"Không phải thái tử phi nhìn ra". Người tới báo tin nhỏ giọng nói: "Nghe nói là bị cung nữ phát hiện manh mối".

"Bốp!"

Tiếng quân cờ bị chia năm sẻ bảy vang lên, công chúa nước Việt Tú trợn tròn hai mắt: "Ngươi nói cái gì?"

"Là do một cung nữ phát hiện". Hạ nhân nhỏ giọng lặp lại.

An Vương vẫn ngồi nghe bên cạnh gần như là tức đến mức bật cười: "Đây là cái gọi là túc trí đa mưu sao?"

Sắc mặt của công chúa nước Việt Tú lúc thì trắng bệt, lúc lại đỏ bừng vì tức, hệt như đèn kéo quân.

Quan hệ giữa An Vương và cô ta là quan hệ hợp tác, không tiện nói nặng lời, chỉ nói đến vấn đề thực tế: "Hi vọng hắn ta không làm liên lụy đến nàng".

"Sẽ không". Ở điểm này công chúa nước Việt Tú rất chắc chắn: "Ở đất nước của ta, phàm là những người muốn ngồi ở vị trí cao đều phải dùng Vạn Nguyên Đan".

An Vương cảm thấy hứng thú nói: "Chẳng lẽ là độc mạn tính có thể khống chế được lòng người trong truyền thuyết sao?"

Công chúa nước Việt Tú lắc đầu: "Chỉ là loại đan dược dùng một lần mà thôi, tác dụng duy nhất chính là  khiến cho người dùng nó chịu đau đớn giống như bị vạn con kiến gặm nhấm tim gan, chỉ có khi vượt qua được rồi thì phụ vương mới dám yên tâm trọng dụng".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!