Thù oán gì?
Ngụy Tô Thận giật mình.
Phương Sam cười nhạo: "Nói không được chứ gì."
Cậu vì ký chủ mà cố gắng đến tan nát cõi lòng, vậy mà đối phương lại muốn tước đoạt sở thích duy nhất của cậu.
Ngụy Tô Thận nghiêm túc: "Tôi đang nghĩ xem nên nói từ đâu."
Trọng điểm quá nhiều nên không biết cắt từ chỗ nào.
Phương Sam nghiến răng, rõ ràng bắt đầu đang ghi thù: "Từ nay về sau, ngoại trừ công việc, tôi sẽ không bao giờ trả lời anh nữa."
Ngụy Tô Thận cười khẽ: "Đáng tiếc tôi vừa mới đặt một đơn hàng."
Phương Sam nhíu mày: "Đơn hàng gì?"
Ngụy Tô Thận: "Trước khi tiến vào thế giới nhiệm vụ, tôi đã cố ý đặt một thùng rượu Shirley từ Tây Ban Nha đến.
Tuy độ rượu không cao, nhưng nó được ủ trong điều kiện khí hậu rất hoàn hảo nên chất lượng cũng khá tốt..."
Không đợi hắn nói xong, Phương Sam đã chạy đến bên cạnh Ngụy Tô Thận, âu yếm ôm tay hắn: "Em vẫn yêu anh nhiều lắm!"
"......"
Đúng là một thứ tình cảm rẻ tiền.
Ngụy Tô Thận nhìn cậu, ngàn lời vạn chữ hóa thành một tiếng thở dài.
Phương Sam tiếp tục nói những câu ngọt ngào, dưới sự cảnh cáo của Ngụy Tô Thận mới chịu dừng lại, hỏi ý kiến hắn: "Làm nhiệm vụ tiếp hay giờ về luôn?"
Ngụy Tô Thận suy nghĩ một chút, trước tiên hỏi một câu: "Nếu giờ quay về, thân phận của tôi ở thế giới này sẽ thế nào?"
Phương Sam: "Không nhất thiết.
Đôi khi nó sẽ tự động biến mất hoặc cũng có thể dựa vào dữ liệu của ký chủ để tạo ra một con rối tiếp tục sống theo quỹ đạo phù hợp với nó."
Ngụy Tô Thận nhanh chóng đưa ra quyết định: "Làm một nhiệm vụ nữa."
Phương Sam nháy mắt: "Rất thông minh."
Độ khó của thế giới đầu tiên tương đối thấp nên quyết định tranh thủ cơ hội để kiếm đồ tốt mới là thượng sách.
•••
Chưa đầy nửa tháng, Tiếu Kỳ lại trở về nhà.
Hắn cũng coi như là một truyền kỳ trong giới, vì tư chất quá kém nên bị đuổi ra khỏi cửa rồi lại do có linh sủng mà được đón về nhà.
Ngụy Tô Thận còn chưa về đến nơi, mọi người trong nhà họ Tiếu đã nhận được cảnh báo từ Tiếu Tuấn: Cẩn thận con gà kia!
Tiếu Chí Đồng về trước, sau đó phái xe chuyên dụng tới đón hắn, Ngụy Tô Thận vừa vào tới cửa đã bị một người phụ nữ xinh đẹp lao ra ôm chặt, liên tục nói thật tốt quá.
Ngụy Tô Thận nhìn nước mắt nước mũi dính trên áo mình, nhíu mày dứt khoát tránh khỏi vòng tay *****̉a người phụ nữ xinh đẹp không chút lưu tình.
"Tiểu Kỳ." Người phụ nữ xinh đẹp khó hiểu nhìn con trai mình, khi nhìn thấy sự thờ ơ trong ánh mắt hắn, bà cắn môi nói: "Mẹ cũng là bất đắc dĩ."
Nhà họ Tiếu đã lãng phí quá nhiều tài nguyên lên người hắn mà chẳng có chút tiến bộ nào, bố chồng bà luôn là người nói một không nói hai, hơn nữa tiếng nói *****̉a bà trong gia đình *****̃ng không nặng là bao.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!