Chương 13: Thế Giới Đen Như Quạ

Edit: Lune

Phương Sam vẫn đang đắm chìm trong mộng đẹp, tư thế ngủ không hề tao nhã lại còn thêm tật xấu đá chăn.

Ngụy Tô Thận vừa mới đắp xong không lâu đã thấy một cái chân gà duỗi ra ngoài.

Ngụy Tô Thận vốn không thích ăn thịt, nhưng khi nhìn thấy móng gà vàng rực kia, trong miệng lại tiết ra nước bọt.... Có hơi muốn gặm.

Thay vì đi ngủ, hắn dựa vào ghế rồi khẽ xoa nhẹ hai bên trán.

Có một hệ thống như vậy cũng nên chuẩn bị tâm lý trước cho một số việc.

Khi Phương Sam tỉnh lại, cánh cứng ngắc, cổ họng kéo dài hai tiếng.

Tối hôm qua đánh quái trong mơ suốt cả đêm.

Tuy nói ngủ được một giấc nhưng giờ lại chỉ thấy cả người không còn tí sức nào.

"Mệt không?" Sắc mặt Ngụy Tô Thận rất kỳ quái.

Phương Sam quay lưng về phía hắn để tắm nắng nên không nhìn thấy vẻ mặt của người sau.

"Không mệt." Âm thanh của gà béo vô cùng tang thương: "Ngay cả trong giấc mơ, tôi cũng không quên xây dựng một vương quốc riêng cho ký chủ đó."

Ngụy Tô Thận hờ hững: "Ồ? Thế tôi đã làm gì?"

Phương Sam từ từ quay đầu lại, không hiểu hắn hỏi như vậy là có ý gì?

Ngụy Tô Thận nở nụ cười quỷ dị: "Có kịp bơm máu không?"

Phương Sam giật mình.

Không cần phải giải thích, nhìn biểu tình chột dạ kia cũng đã đoán được phần nào.

Tiếng đóng cửa từ bên nhà đối diện phá vỡ sự im lặng.

Ngụy Tô Thận ra mở cửa, vừa vặn nhìn thấy cậu bé đeo cặp sách chuẩn bị đi học.

Hắn mặc áo khoác sau đó đi xuống theo sát cậu bé.

Cậu bé tuy còn nhỏ nhưng vẫn có tính cảnh giác cơ bản nên vô thức bước nhanh hơn.

Chân Ngụy Tô Thận dài nên chẳng mấy đã vượt lên trước, cậu bé thấy vậy lập tức yên tâm hơn hẳn.

Sau khi xuống cầu thang, hắn vươn vai hít thở không khí trong lành, chuẩn bị chạy bộ buổi sáng.

Trong lúc đó "vô tình" làm rơi tờ một trăm tệ từ trong túi xuống đất.

"Anh gì ơi, tiền rơi kìa." Cậu bé nhặt lên đuổi theo.

Ngụy Tô Thận cầm lấy rồi đưa cho cậu bé một tờ mười tệ: "Cảm ơn em."

Cậu bé từ chối hai lần không được, bèn nhận lấy nhét vào túi mình.

Đã có tiếp xúc ban đầu, Ngụy Tô Thận hỏi chuyện rất tự nhiên: "Em đi học à?"

Cậu bé gật đầu.

Ngụy Tô Thận cười cười: "Bài tập về nhà có chỗ nào không hiểu, có thể đến hỏi anh."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!