Tới chập tối, cô tan ca, quẹt thẻ đi ra khỏi tòa nhà văn phòng.
Chiếc ô tô đen đã đợi sẵn bên đường. Vẫn như mọi lần, Tang Hiểu Du cắm đầu lao vào trong xe, cài dây an toàn rất nhanh dưới ánh mắt tò mò của các đồng nghiệp.
Cô phát hiện hôm nay Tần Tư Niên có vẻ khác thường, từ đầu tới cuối anh giữ nguyên nét mặt như bị ai nợ tiền, dọc đường về nhà cũng không nói một câu, nhìn nghiêng nét mặt anh còn có phần u ám. Sau khi về tới nhà, anh đặt bừa mấy đồ ăn mua từ siêu thị lên bàn ăn, sau đó ngồi xuống ghế sofa.
Tang Hiểu Du không hiểu bèn hỏi: "Này, sao anh không nấu cơm?"
Chẳng phải đã hứa hẹn là cô phụ trách chiều chuộng cơ thể anh, anh phụ trách chiều chuộng cái dạ dày của cô sao? Về nhà quăng giày da ở đó, đến bếp còn chưa đặt chân vào đã ngồi ra ghế, bày ra bộ mặt lạnh lùng...
Thế này là muốn gây chuyện đây!
"Gọi ship!" Tần Tư Niên bực dọc buông một câu.
"Ồ!" Tang Hiểu Du lườm nguýt.
Gọi ship thì gọi ship, cô chẳng buồn cãi cọ với anh. Cô rút di động ra, lên app đặt đồ. Có điều tới lúc thanh toán thì bất ngờ bị anh làm rơi di động. Điện thoại rơi cái bộp xuống thảm. Tang Hiểu Du nổi đóa, nhặt điện thoại lên: "Cầm thú, anh bị điên gì vậy!"
"Anh rốt cuộc có để cho người ta ăn hay không, không cho thì em đi úp mỳ!"
Nói xong, Tang Hiểu Du đứng lên định đi vào bếp nhưng đó cũng chỉ là suy nghĩ, tay cô bị Tần Tư Niên nắm lấy, cô lại ngã xuống sofa, nghe thấy anh hỏi một câu không mấy vui vẻ: "Hôm nay em đã quẹt thẻ của anh?"
"Hả? Đúng vậy!" Tang Hiểu Du ngẩn ra giây lát rồi gật đầu.
"Nếu đã quẹt, vì sao cuối cùng lại rút lại?" Tần Tư Niên nheo mắt vào, cất giọng rất trầm: "Cá vàng, em nhất định cứ phải phân tách rạch ròi với anh, dùng tiền của anh khiến em khó chịu đến vậy sao?"
Lúc trước nhà dì nhỏ xảy ra chuyện cần đến tiền, cô thậm chí bất chấp đi bán thận cũng không nhờ anh ra mặt giải quyết. Về sau anh mang tới một cặp tiền, mọi chuyện yên ổn rồi, cô cũng liên tục nhấn mạnh chỉ cần công an bắt được thủ phạm thì sẽ trả tiền cho anh!
"Không phải!" Tang Hiểu Du lắc đầu, thành thật giải thích: "Hôm nay em quẹt thẻ... là vì em lại gặp phải Cố Kỳ!"
"Lại gặp cô ta?" Tần Tư Niên giật mình.
Tang Hiểu Du gật đầu, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ừm, em chiến đấu với cô ta, quẹt thẻ mua nhiều trang sức như vậy chủ yếu là vì muốn chọc tức cô ta, đâu phải vì em muốn mua. Vả lại đắt như vậy, xong việc dĩ nhiên phải trả lại."
Sự u ám trên gương mặt Tần Tư Niên chẳng biết đã tan biến từ lúc nào. Anh trở lại với vẻ uể oải thường ngày, ngữ khí thậm chí còn có chút vui vẻ: "Chứ không phải vì không muốn tiêu tiền của anh hả?"
"Ừm!" Tang Hiểu Du gật đầu.
Có lẽ vì sau câu nói "Anh là chồng em" đó, khi cầm chiếc thẻ đen này cô bỗng dưng cảm thấy như một chuyện đương nhiên.
Lúc cúi xuống, cô nghe thấy anh nói một câu: "Đắt mấy anh cũng nuôi được!"
Tang Hiểu Du khẽ cắn môi, chợt nhớ ra chuyện gì, cô đi ra cửa, lúc vào trong tay cầm theo một túi đồ.
"Đúng rồi, em lại mua cho anh một chiếc sơ mi..."
Nói câu này, giọng cô ít nhiều có chút ngượng ngùng: "Chiếc lần trước rẻ quá, em nhìn cổ tay áo mới giặt một lần đã sờn rồi, anh mặc chiếc này đi! Nhưng em cũng không quẹt thẻ đen của anh đâu, vì đây là quà em tặng anh mà, thế nên em quẹt thẻ tín dụng của em!"
Chiếc sơ mi lần này rõ ràng cao cấp hơn lần trước nhiều, không thua kém quá nhiều so với chiếc đầu tiên cô ưng ý, hơn nữa giá cũng không hề rẻ. Có thể miêu tả bằng một câu: Cô gần như đã quẹt cháy thẻ tín dụng của mình!
Buổi chiều trước khi đến cửa hàng đá quý phỏng vấn, cô nhìn thấy bên cạnh có một cửa hàng đồ nam của thương hiệu nổi tiếng, nên đã vào lựa chọn.
Vẫn giống như buổi tối hôm đó ở phòng làm việc, Tần Tư Niên hướng đôi mắt hoa đào của anh về phía cô, giống như muốn nhìn thấu cô từ trong ra ngoài vậy. Cô gượng gạo cúi đầu, bị anh đưa tay kéo dậy khỏi sofa.
"Anh làm gì vậy?" Tang Hiểu Du không hiểu.
Tần Tư Niên rướn môi cười, phấn khích nói: "Cùng anh đi thử áo!"
Tang Hiểu Du bị anh kéo vào trong phòng ngủ. Có điều sau khi đóng cửa lại, bầu không khí lập tức khác hẳn. Khi anh đẩy cô xuống giường, cô thở dốc kháng cự: "Cầm thú, làm gì có ai thử quần áo trên giường đâu!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!