Chương 27: Thất vọng

Ngày hôm ấy, An Kỳ cùng bà Du đến bệnh viện tái khám cho bà. Khi nhận được kết quả, nói rằng sức khỏe của bà đã dần hồi phục, An Kỳ cũng vui mừng. Nhưng từ lúc trên đường đi đến bệnh viện cho đến bây giờ, vẻ mặt bà Du luôn lầm lì.

Cả hai người đi đến trước thang máy, chuẩn bị rời khỏi đây thì thấy trước cửa thang máy có dán một tờ giấy, có ghi:

- Thang máy đang sửa chữa.

Thấy vậy, An Kỳ liền thở dài rồi quay sang mỉm cười nhìn mẹ, nói:

- Mẹ, chúng ta đi thang bộ thôi.

Nói rồi, cả hai người cùng nhau đi đến một cánh cửa gần đó. Phía sau cánh cửa là cầu thang để đi xuống tầng dưới. Cô đi được vài bước thì thấy bà Du vẫn đứng yên. Cảm thấy bà có chút kì lạ, cô quay người lại và đi đến bên cạnh bà Du, khoác tay bà và hỏi:

- Hôm nay mẹ sao vậy?

Hay là mẹ không được khỏe? Nếu là như vậy, con đưa mẹ quay lại khám.

Dứt lời, Du An Kỳ kéo tay bà, định đi vào cánh cửa lúc nãy. Lúc này, bà Du vẫn đứng yên đấy, bà nói:

- Mẹ không sao?

Chỉ là có một số chuyện, giữ mãi trong lòng khiến mẹ buồn bực.

- Là chuyện gì vậy mẹ?

- Dạo này công việc của con vẫn tốt chứ?

- Vẫn bình thường.

Du An Kỳ dừng một chút, cô nói tiếp:

- Không phải vì chuyện này mà mẹ buồn bực chứ. Mẹ đừng lo, vì dạo này con hơi bận nên không thể thường xuyên về thăm mẹ được.

Nhưng mà sau này, cứ cuối tuần con sẽ về thăm mẹ, mẹ cứ yên tâm.

- Vậy, còn chỗ con ở tại công ty thì sao?

Đột nhiên nghe bà Du hỏi đến việc chỗ ở, Du An Kỳ trong lòng có chút bối rối. Cô không biết vì sao hôm nay bà lại hỏi những vấn đề này.

- À, chỗ ở ở đó cũng tốt.

Nhưng con thấy không nơi nào tốt bằng có mẹ ở bên cạnh.

Nói rồi, cô ôm choàng lấy bà Du.

Bà Du vẫn giữ vẻ mặt không thể hiện chút cảm xúc nào. Bà từ từ gỡ tay cô khỏi người mình, An Kỳ có chút kinh ngạc.

Bà quay sang nói với cô:

- An Kỳ à, dạo này mẹ có nghe một số tin đồn không tốt về con. Mặc dù chính mẹ đã phủ định chúng, nhưng mẹ vẫn muốn con xác nhận tin đồn này với mẹ.

Tin đồn? An Kỳ cảm thấy kì lạ. Bà Du trước giờ luôn tin tưởng tuyệt đối vào cô. Không biết tin đồn gì mà đích thân bà cần cô đính chính.

Nghĩ rồi, Du An Kỳ lòng đầy tò mò.

Bà Du không nói gì, bà lấy từ trong túi xách một bức hình. Bức hình này chụp cảnh Du An Kỳ và Trương Thần bước ra từ xe của anh, cả hai người trông có vẻ rất vui vẻ, đang tiến vào biệt thự. An Kỳ nhìn thấy liền hốt hoảng. Tại sao trong tay mẹ cô lại có những bức hình này?

An Kỳ ngước đầu lên nhìn bà, nhưng cái nhìn của cô chứa sự e sợ. Còn bà Du, bà nhìn cô đầy nghiêm nghị, nói:

- Họ nói với mẹ rằng con được người khác bao nuôi?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!