Chương 46: Kết cục

Tôi hùng hùng hổ hổ chạy

tới bệnh viện. Nếu không phải giọng điệu cuả Trương Phú Bà kia giống như có

trái bom có thể nổ tung bất cứ lúc nào, thì tôi thật sự sẽ cho rằng cô nàng

đang trêu chọc tôi. Tiền Đường từ nhỏ đến lớn rất ít khi sứt đầu mẻ trán, làm

thế nào đột nhiên lại bị thương nặng như vậy?

Trương Phú Bà ngồi ở

ngoài phòng bệnh, vai khẽ run, Tiểu khủng bố ngồi ở bên cạnh, nhẹ nhàng vỗ vai

cô ấy. Tôi chạy tới, vội vã kêu lên: "Sao lại thế này, Tiền Đường hiện tại thế

nào?"

Trương Phú Bà ngẩng đầu,

mắt sưng tới mức xém chút tôi nhận không ra. Tôi cào cào tóc, "Tiền Đường bị

thương, người nên khóc hẳn là tôi chứ, bà làm gì mà khóc thê thảm như vậy… rốt

cuộc là đã xảy ra chuyện gì!"

Tôi vừa nói xong, con

nhóc kia lại càng khóc to hơn, "Cốc Ca, không phải tôi cố ý đâu!"

Tôi vội tóm cổ áo cô

nàng, thiếu chút nữa là xách cổ Trương Phú Bà lên, "Thì ra là bà? Bà làm gãy

chân Tiền Đường nhà tôi ?!"

Tiểu khủng bố vội kéo

tôi ra, "Hai người bình tĩnh một chút, Cốc Ca, sự tình là như thế này."

Trương Phú Bà hiện tại

đang thút tha thút thít, nói không đến nửa câu lại nấc một cái, nên cũng chỉ có

Tiểu khủng bố mới có thể nói rõ mọi chuyện. Mặc dù trong quá trình tự thuật,

Tiểu khủng bố đã cố ý đổ phần lớn trách nhiệm lên đầu mình, nhưng suy nghĩ một

chút tôi lập tức hiểu được chuyện gì đã xảy ra.

Chuyện là Trương Phú Bà

Trương đột nhiên cảm hứng dâng trào muốn đi xe đạp, nhưng đạp thì đạp đi, lại

còn muốn chở Tiểu khủng bố nữa. Đối với dạng người coi lời bà xã nói là thánh

chỉ như Tiểu khủng bố, tôi cũng không trông mong anh ấy có thể phản kháng cái

gì. Vì thế hai người này vô cùng sung sướng cưỡi xe đạp loạng choạng chạy khắp

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!