Chương 37: Trò khôi hài

Bởi vì

xúc động nhất thời mà đáp ứng Trương phú bà, chờ tôi tỉnh táo lại muốn hối hận

đã không còn kịp nữa rồi.

Tôi và

Trương phú bà tay nắm tay đứng ở dưới ký túc xá. Lúc này đã là cuối mùa thu,

khí trời chuyển lạnh, không khí thở ra đều trắng xóa. Lá cây bên đường cũng gần

rơi sạch rồi, chỉ còn lại mấy cái lá khô ý chí kiên định bám trên ngọn cây, bị

gió thu thổi lắc lư.

Nhìn

cảnh thu xào xạc trước mắt, tôi đột nhiên có một loại cảm giác bi thương gió hiu hắt hề,

nước sông Dịch lạnh ghê.*

(*Nguyên

văn câu thơ là Phong tiêu tiêu hề, Dịch thuỷ hàn do Kinh

Kha ứng tác khi đi ám sát Tần Thủy Hoàn bên bờ sông Dịch thuộc nước Triệu, bạn

Cốc Vũ ví tinh thần liều chết của mình với tinh thần của Kinh Kha :]])

Tôi và

phú bà Trương dự định đi gặp ba mẹ cô ấy. Theo lời người này nói, tai nghe là

giả mắt thấy mới là thật, cho nên bọn họ nhất định phải tận mắt xem hai chúng

tôi ân ái cỡ nào... Ân ái cái đầu bà!

Một anh

đẹp trai đang đâm đầu đi tới. A,

đúng là Tiền Đường!

Vốn là chuyện như vậy tôi cũng không có ý định báo với Tiền Đường, thứ

nhất là quá ầm ĩ, thứ hai dù sao thân mật với bạn cùng phòng một chút cũng

không có gì, Tiền Đường... cũng sẽ không để ý chứ?

Cũng không biết hôm nay làm sao lại trùng hợp như vậy, bị chặn đầu khi

vừa ra trận. Lúc này Tiền Đường cũng nhìn thấy chúng tôi, cậu ấy đi tới, vừa

định nói chuyện, ánh mắt lại lạc xuống hai cái tay của tôi và Trương phú bà——

mười ngón đan nhau, ân ái trong truyền thuyết. =.=

Mặt của Tiền Đường nhất thời liền tối sầm xuống, còn mau hơn cả ảo

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!