Tôi mang túi xách Tiền
Đường mua cho tôi về trường học. Phạm phong tình mẫn cảm với mấy loại đồ vật
này còn hơn cả chó với xương, tôi vừa vào cửa phòng ngủ, liền bị cô
nàng theo dõi.
Phạm phong tình kéo cái
túi xách của tôi nhìn một chút, phát biểu ngay: "Không tệ lắm."
"Đó là chuyện đương
nhiên, " tôi hỉnh mũi, "Tiền Đường mua cho tui đấy, hì hì."
"Được nha, bình thường
còn tưởng rằng thằng nhóc này là anh trai đẹp lạnh lùng, chỉ có hai bản lĩnh là
bề ngoài với trí thông minh, xem ra cậu ấy còn rất biết cách săn sóc!"
Tôi cười hắc hắc, "Cái
này chủ yếu là do tui giỏi dạy dỗ."
Phạm phong tình lắc đầu
cảm thán, "Một người con trai tốt như vậy, tại sao lại để cho bà chà đạp, aii!"
Lúc này, Từ thiên tài từ
bên ngoài đi vào, khi thấy tôi cầm túi khoe khoang với Phạm phong tình. Vị
tuyệt thế tiêu tiền này cầm cái túi lên nhìn nhìn, dĩ nhiên vì nể tình Tiền
Đường mua cho tôi, cô nàng cũng không viết chữ khi dễ lên trên mặt. Nhưng cô
nàng vẫn hỏi một vấn đề rất nghiêm túc: "Thứ này phải tốn không ít tiền nha?
Tiền Đường đáng thương..."
Tôi khoát khoát tay
, "Không phải đâu, nó là hàng nhái cao cấp thôi, tôi làm sao chịu để Tiền
Đường nhà tôi tiêu nhiều tiền như vậy chứ, hì hì..." Được rồi, thật
ra thì hàng nhái cao cấp cũng không rẻ, Tiền Đường sau khi bị tôi vơ vét lại có
thể để dành tiền mua thứ này, thật là làm khó cho cậu ấy. Nhưng quay đầu lại
tôi cũng phải thương lượng với cậu ấy một chút, mấy món này về sau không cần
mua, giá trị không quan trọng, một cái túi hàng chợ ba mươi đồng chị đây xách
lên vẫn có thể tỏa ra khí chất hào sảng, e hèm.
Phạm phong tình vừa nghe
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!