Tiền
Đường rốt cuộc đã lộ ra bộ mặt thật của sắc lang cậu ta, điều này cũng làm cho
tôi có một loại cảm giác giống như trút được gánh nặng. Dĩ nhiên, tôi không thể
dẫn đóa hoa của tổ quốc vào con đường tà ác quá sớm. Tên nhóc này tuổi còn nhỏ,
không nghĩ đến tình yêu nhiệt tình chân, thiện, mỹ gì đó, cả ngày trong
đầu lại nghĩ bậy bạ toàn cái gì đâu.
Tiền
Đường biết ý nghĩ của tôi, hơn nữa dường như cậu ấy không có ý định cho tôi cơ
hội cự tuyệt, vì vậy thằng nhãi này rất âm hiểm trực tiếp ngăn miệng của tôi
lại. Tôi ngay cả cơ hội lấy hơi cũng không có, đừng nói gì đến nói chuyện.
Ưm ưm
ưm... Coi chừng chết người á!
Thời
khắc mấu chốt tôi lại bộc phát, cũng không biết sức lực lớn như vậy từ đâu tới,
đẩy được Tiền Đường ra. Đoán chừng là cậu ấy vốn cũng không dám dùng sức quá
mạnh với tôi.
"Tiểu Vũ..." Tiền
Đường bu lại, nỉ non, như là thú cưng làm nũng. Cậu ấy thở dồn dập, hô hấp nóng
như lửa, dọc theo trán của tôi một đường xuống phía dưới, in lên những nụ hôn
lúc nhẹ lúc nặng, nóng rực dán vào trên da, khiến lòng tôi run rẩy từng trận.
Tôi đẩy bờ vai của cậu ấy, muốn ngăn cản cậu ấy tiếp tục hướng xuống, "Tiền Đường, dừng lại
ưm..."
Miệng
lại bị ngăn chặn. Lần này Tiền Đường đã có kinh nghiệm, không có lỗ mãng như
mới vừa rồi, lại dịu dàng mà không kém phần cuồng nhiệt ngậm lấy môi của tôi
chà xát, tôi bị cậu ấy hôn đến mê man, ngay cả nằm xuống từ lúc nào cũng không
biết.
Một tay Tiền Đường nắm hai cổ tay của tôi, phòng ngừa
tôi phản kháng, một cái tay khác
lại đưa vào trong quần áo của tôi vuốt ve. Bờ môi của cậu ấy từng điểm từng
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!