Hôm nay, tôi mới vừa trở lại phòng ngủ, liền nhìn thấy Trương phú bà nằm
bẹp trên bàn, ánh mắt ngơ ngác. Con nhóc này kể từ khi dính vào tiểu khủng bố
thì cả ngày còn kích động hơn cả gà chọi, hiếm khi dịu dàng nhu mì như thế này,
mặc dù loại dịu dàng nhu mì này nhìn thế nào cũng thấy không bình thường.
Tôi đi tới, đập bả vai cô ấy, "Hắc, thế nào, bà xã
khủng bố?" "Bà xã khủng bố" là biệt
danh chúng tôi mới đặt cho Trương phú bà, để phối hợp với bạn trai.
Trương phú bà nằm trên bàn, rên hừ hừ, không nói lời nào.
Khẳng định đã xảy ra chuyện, hơn nữa tất nhiên là chuyện lớn. Đối với Trương
phú bà bây giờ mà nói, trên căn bản chỉ có chuyện liên quan tới tiểu khủng bố
mới coi là chuyện lớn. Chẳng lẽ hai người bọn họ cãi nhau? Không thể, chỉ bằng
cái tính khí dùng tua
-vít đâm cũng không kêu đau của tiểu khủng bố, dù hai
người bọn họ gây gổ cũng không đến mức cãi lộn chứ?
Chính vì không hiểu rõ tình huống, tôi cũng không biết an ủi cô ấy thế
nào, đành phải nhéo mặt cổ, "Ai khi dễ bà à? Chúng
chị em sẽ bảo kê cho bà."
Trương phú bà đột nhiên ngồi dậy ôm lấy eo tôi, tựa đầu trên bụng tôi,
uể oải kêu một tiếng: "Cốc ca."
"Ai, ở đây." Tôi
sờ sờ đầu cô ấy, nhìn bộ dạng yếu ớt mất tinh thần này của Trương phú bà, tôi
không đành lòng. Nhưng mà, có chuyện gì thì mau nói, lực lượng quần chúng mới
vĩ đại, bà xem những lần tôi và Tiền Đường có vấn đề không phải luôn nhờ những
kẻ biến thái như mấy bà cố vấn sao?
"Cốc ca, mới vừa rồi mẹ tui đến thăm tui, mua cho tui
rất nhiều quần áo."
"Hở, như vậy cũng có thể khiến bà chán nản? Bà cố tình
khinh bỉ chúng chị em không có tiền mua hàng hiệu hử?"
"Không
phải." Trương phú bà lắc đầu một
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!