Chương 25: Sinh viên hệ khoa học tự nhiên thổ lộ

Rốt cuộc tôi đã hiểu tại sao anh chàng đó lại muốn chọn thời điểm này mà

mang mọi người ra ngoài chơi. Tôi vốn còn buồn bực, bây giờ nói sớm không sớm

nói muộn cũng không muộn, cảnh tuyết và hoa mai trong trời đông đã không còn,

mà nếu nói muốn du ngoạn trong tiết thanh minh, thì hình như hơi sớm một chút. Kết

quả chờ chúng tôi tới nơi, đôi mắt của tôi liền trợn trắng.

Hoa đào a hoa đào, mặc dù tôi biết mùa xuân sắp tới, nhưng ngài đây cũng

hơi nóng lòng quá rồi?

Trước mắt là một biển hoa mênh mông, từng gốc hoa đào giống như đua nhau

khoe sắc, liên miên bất tận, rực rỡ như gấm hoa, chói lọi như ráng chiều. Tôi

nhìn mà kích động, nắm tay Tiền Đường không ngừng lắc lư.

Theo mọi người tiết lộ, nguyên nhân hoa đào nơi này nở sớm, một là bởi

vì năm nay mùa đông khá ấm, hai là địa thế của nơi này tương đối đặc thù, cụ

thể là đặc thù thế nào, xin lỗi tôi nghe không hiểu. =.=

Tôi lôi kéo Tiền Đường chui vào rừng hoa đào, chúng tôi ở dưới tàng hoa

đào chơi một trò rất ngây thơ. Tôi bắt Tiền Đường đứng dưới tàng cây bất động,

sau đó bay lên đá một cước vào trên cây, cây đào ra sức chấn động mấy cái, cánh

hoa liền bắt đầu bay lả tả rơi xuống đất. Tiền Đường đứng ở trong mưa hoa nhìn

tôi, lẳng lặng cười, ánh mắt như ánh sao trong bầu trời đêm mùa hè, sáng chói

đến khiến tim người ta đập thình thịch. Bờ môi của cậu ấy không dày không mỏng,

hình dáng đôi môi hoàn mỹ, lúc này khẽ vểnh lên, làm cho tôi nhìn tự dưng tâm

tình cũng tốt lên theo; đường cong trên gương mặt nhu hòa nhưng lại không mất

anh khí, làn da trắng nõn nhẵn nhụi, khiến cho tôi rất là ghen tỵ.

Bên trong cơn mưa hoa màu hồng tung bay rợp trời, mỹ thiếu niên cười ấm

áp mà hạnh phúc, hình ảnh này được tôi cất giữ, đặt ở trong trí nhớ thật lâu,

mỗi lần nghĩ đến hình ảnh độ nét cao này, trong lòng của tôi đột nhiên dâng lên

một loại cảm giác ấm áp, người tốt đẹp như vậy lại là của tôi đấy, a ha ha ha...

Tôi đột nhiên chạy đến chui vào trong ngực Tiền Đường, cúi đầu cười khúc

khích, Tiền Đường ôm lấy tôi, vuốt vuốt tóc của tôi, ở trên trán của tôi dịu

dàng đặt lên một nụ hôn.

Tôi buồn bực nói: "Tiền Đường, thành

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!