Ngày
thứ hai tôi đi kêu Tiền Đường đến trường, gõ cửa thật lâu mà không có người trả
lời, tôi dứt khoát trực tiếp đẩy cửa đi vào. Lúc Tiền Đường ở một mình, tôi
thường xuyên không gõ cửa mà xông vào, đương nhiên lúc tôi ở một mình, cậu ta
cũng như thế. Phòng riêng chúng tôi đi đi lại lại cũng mười mấy năm rồi, góc
nhà người kia có đồng xu cũng biết rõ ràng, chẳng cần phải nói tới thất lễ hay
không thất lễ.
Quả
nhiên, biến thái đúng là biến thái, cậu nói xem, sáng tinh mơ cậu giặt quần áo
cái quỷ gì?!
Tôi
đẩy cửa phòng vệ sinh nhà Tiền Đường, xem cậu ta làm việc, "Tiền Đường, cậu
không đi học sao?"
"Không
đi." Giọng Tiền Đường khàn khàn, giống như vừa tỉnh ngủ. Cậu ta lấy thứ gì đó
trong máy giặt ra, bê đến ban công phơi.
Tôi
tò mò nhìn vào trong chậu, cái loại quần áo gì mà đáng cho thằng nhãi này sáng
tinh mơ không đi học cũng không ngủ mà ngồi giặt?
Ặc,
tôi không nhìn lầm chứ, đây không phải là ra giường với vỏ chăn của Tiền Đường
sao? Mấy thứ này từ khi nào lại được đãi ngộ cao như vậy? Tôi lắc đầu, không
hiểu.
Nhưng
mà, hình như, … ha ha ha ha ha ha… Tôi nhìn chằm chằm bóng lưng Tiền Đường đang
phơi ra giường, nghĩ tới cái gì đó, đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ, tiếp đó, ý
tưởng bỉ ổi trong đầu tôi bắt đầu lan tràn với tốc độ kinh người …
Nghe nói, con trai, thân
thể khỏe mạnh, đến tuổi nhất định đều … đều có chút nhu cầu về phương diện kia
thì phải?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!