Tôi và Tiền Đường đi cắt kiểu tóc giống Chu Văn Trừng,
sạch sẽ gọn gàng. Người đẹp trai thì cho dù cạo trọc cũng vẫn đẹp, chẳng qua
kiểu tóc khác biệt liền mang đến khí chất khác biệt. Ví dụ như Tiền Đường, lúc
trước tóc hơi dài, ngoan ngoãn buông xuống trước thái dương và vầng trán, phối
hợp với áo sơmi trắng và quần jeans, nghiễm nhiên là một mỹ thiếu niên ôn nhuận
mà lễ phép. Hiện tại đột nhiên đổi thành kiểu ngắn ngủn kề sát da đầu, khí chất
liền mạnh mẽ hơn vài phần. Cộng thêm đôi mắt đen láy, làn da trắng nõn, cùng
với khóe miệng thỉnh thoảng hiển hiện một chút ý cười khó hiểu … Tôi phát hiện tôi đã hết
thuốc chữa rồi.
Cố đè nén khát vọng muốn ôm lấy Tiền Đường mà hôn một
cái, tôi cười hì hì vỗ vỗ mặt cậu ta, "Thành thục hơn nha!"
Tiền Đường kéo tay của tôi ra, "Cậu thích kiểu thành
thục?"
Tôi chỉ thích cậu, nếu cậu thành thục, như vậy tôi
liền thích thành thục. Lời này đương nhiên tôi không dám nói ra, đành phải đánh
trống lảng: "Tiền Đường à, cậu nói tôi uốn tóc lên có đẹp không? Bạn đẹp trai
vừa nãy cứ khuyên tôi mãi."
Tiền Đường sờ sờ đầu tôi, sờ đi sờ lại, sau khi bới
loạn cả lên, mới nói: "Tôi thích tóc dài tự nhiên. Nếu cậu dám uốn, tôi sẽ giúp
cậu cắt bỏ, uốn bao nhiêu cắt bỏ bấy nhiều."
"Nói mấy lời này, cậu là gì của tôi chứ?!"
Tiền Đường cúi đầu cười cười, "Cậu hi vọng tôi là gì
của cậu ? Tiểu Vũ?"
Tôi sửng sốt, trong lòng cuồng loạn nổ bùm bùm. Cậu
ta nói lời này là có ý gì? Chẳng lẽ cậu ta đã phát hiện tôi có ý đồ với cậu ta
? Đang thử tôi ? Hay là cảnh cáo? Tiền Đường muốn nhận được câu trả lời kiểu
gì? Cậu ta muốn công khai cự tuyệt tôi, hay là hi vọng tôi giả ngu?
Bất kể như thế nào, hiện tại thẳng thắn dường như cũng
không có lợi, vì thế tôi đành phải cười trừ, nói ra một câu đặc biệt nhạt nhẽo,
"Cái gì kia, chỉ cần không phải người giám hộ là được rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!