Chương 50: (Vô Đề)

Bánh bao nhỏ sinh ra được sáu cân rưỡi, là cân nặng tiêu chuẩn, nhìn y như một viên thịt tròn tròn.

Diêu Hân Duyệt hỏi Yến Chân: "Con nghĩ ra tên chưa?"

Vẻ mặt người mẹ mới lên chức suy sụp: "Chưa nghĩ ra nữa, đặt tên khó quá."

Người ba đang ôm em bé: "..."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Rốt cuộc thì ai là người phản đối hết mấy cái tên anh nghĩ ra, thề thốt nói muốn cho con cái tên hay nhất vũ trụ vậy?

Cứ như vậy, dù đã sinh được một tháng nhưng bánh bao nhỏ vẫn không có tên, toàn gọi là Bảo Bảo. Mãi đến khi làm hộ khẩu mới có tên thật.

Tư Quân.

Cuối cùng Yến Chân vẫn chọn một trong mớ tên Tư Tắc nghĩ ra.

Trong lúc ở cữ, Bảo Bảo nhỏ bé hết ăn lại ngủ, ngoài ra còn đi bậy. Khiến cho cặp ba mẹ mới lên chức luống cuống hết tay chân.

Gần đây Tư Tắc hay xem mấy cái tài khoản nuôi dạy trẻ trên mạng, mỗi ngày đều nỗ lực học tập, còn chăm chỉ hơn cả Yến Chân.

Một hôm nọ, Tư Quân đang mơ màng ngủ đột nhiên "Oa" một tiếng khóc lớn. Khóc đến nỗi nọng cằm cũng run rẩy, trông cực kỳ đáng thương.

"Đói bụng hả con?"

Yến Chân chọt chọt vào miệng nhỏ của em bé, nhưng có vẻ nó không muốn uống sữa như mọi lần. Cô kéo tã ra xem, vẫn khô mà, đâu có đi bậy đâu mà khóc.

Vậy là đành ôm lấy đứa bé dỗ dành, nhưng mãi vẫn khóc bù lu bù loa.

Yến Chân luống cuống, nghĩ đến tình huống xấu nhất, "Có cần dẫn tới bệnh viện không đó? Hay là bị đau bụng rồi?"

Tư Tắc vỗ về con trai rồi lại trấn an bà xã, "Chắc không phải đâu, để anh thử."

Anh ôm lấy bánh bao nhỏ, chậm rãi vỗ về xoa xoa. Mấy phút sau, tiếng "Phụt phụt phụt" liên hoàn vang lên, đứa bé cũng  yên tĩnh lại, lẩm bẩm thiếp đi..... Hóa ra là đánh rắm không được, khó chịu mới khóc lên.

Hết thời gian ở cữ, bạn nhỏ trong nhà lớn lên rất nhanh. Trước đó còn thấy đang nằm, chớp mắt cái đã lẫy được, tiếp theo lại bò lung tung, sau đó thì một tuổi rồi.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đôi khi Yến Chân mong đứa bé mau mau lớn lên, lắm lúc lại không mong nó lớn nữa, cứ là Bảo Bảo bé nhỏ vậy cũng tốt.

Ngày đầu Tư Quân đi trường mẫu giáo làm bài kiểm tra nhập học, Yến Chân còn lo lắng hơn con trai. Trước khi đi cô hôn một cái cổ vũ nó, "Cố lên bảo bối, con là giỏi nhất!"

Đến trường bạn nhỏ Tư Quân ngẩng đầu nói với cô: "Mẹ, Bảo Bảo lớn rồi. Mẹ ngoan ngoãn ở ngoài chờ con, có ba vào với con rồi."

Nghe con trai nói như người lớn, Yến Chân xoa mặt nó, "Không được, đây là lần kiểm tra đầu tiên trong đời con, sao mẹ vắng mặt được?"

Nhưng cuối cùng khi Yến Chân điền hết thông tin cho con xong, Tư Tắc đã dẫn con trai vào phòng kiểm tra. Cô đành đứng ngoài cửa sổ nhìn hai người.

Biểu cảm hai người một lớn một nhỏ bây giờ rất giống nhau, cực kỳ nghiêm túc.

Mặc dù không nghe thấy tiếng, nhưng có vẻ con trai cô biểu hiện không tệ. Nhìn là biết, mấy bài thi nhận dạng, phân biệt lớn nhỏ, ca hát gì đó nó đều có thể thuận lợi làm xong, trông còn rất nhẹ nhàng nữa.

Trong lòng Yến Chân bỗng kiêu ngạo, con của cô và Tư Tắc quả nhiên là giỏi nhất.

Đúng như dự đoán, con cô thuận lợi nhập học.

Bạn nhỏ Tư Quân chính thức bắt đầu cuộc sống ngủ một mình một phòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!