Chương 44: (Vô Đề)

Giữa không gian tối đen yên tĩnh, thời gian tựa như dừng lại, bầu không khí nóng bức khó chịu. Tim Yến Chân đập nhanh như trống đánh, cô ngoan ngoãn không động đậy.

Cô nghe được tiếng thở dốc của anh, lồng ngực dán sát vào lưng cô cũng không ngừng phập phồng.

Không biết qua bao lâu, cũng có thể là không lâu lắm, Tư Tắc chậm chạp ngẩng đầu khỏi cổ cô, vòng tay cũng dần buông lỏng. Lúc này Yến Chân mới hô hấp bình thường được.

Trong bóng tối, Tư Tắc cầm lấy thẻ phòng trong tay cô.

Tay cô bỗng trống rỗng. Ngón tay bởi vì nắm chặt thẻ phòng quá mức mở tê cứng, không gập lại được.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Tách" một tiếng, đèn phòng sáng lên. Không biết là đồ điện gì hoạt động phát ra tiếng "Vù vù".

Bóng đèn ở cửa phòng tản ra ánh sáng màu vàng cam, nhẹ nhàng chiếu lên đỉnh đầu hai người.

Yến Chân híp mắt lại, bỗng nhiên tiếp xúc với ánh sáng sau một thời gian dài trong bóng tối làm cô choáng váng chưa kịp thích nghi.

Tiếp đó, người phía sau cô lùi ra, xoay người cô lại đối diện anh. Ánh mắt nhìn cô tĩnh mịch đầy dụ hoặc, mang theo chút mê người. Chiếc áo sơ mi trên người hơi xộc xệch, cùng với anh lúc nãy tựa như hai người khác nhau.

Ngay lúc Yến Chân bị anh làm cho thần hồn điên đảo không nghĩ được gì, Tư Tắc bỗng buông thõng tay xuống.

"Nghỉ sớm đi, anh về phòng trước." Nháy mắt khi anh nói chuyện, ngón tay nhẹ nhàng sượt qua cô.

"..." Yến Chân bất giác kéo anh lại.

Đợi cô lấy lại tinh thần, chỉ thấy Tư Tắc nhướng lông mày nhìn đôi tay giao nhau của hai người, khẽ cười một tiếng: "Ừm? Không muốn anh đi à?"

Nói xong liền im lặng như đang nghĩ có nên ở lại không.

Người này chắc chắn là cố ý!

Yến Chân vội hất tay anh ra, một tay mở cửa phòng, một tay dùng sức đẩy anh.

"Đi đi." Cửa "Rầm" một tiếng đóng lại trước mặt Tư Tắc.

Bạn gái anh thẹn quá hóa giận à?

Tư Tắc sờ mũi lùi về sau một bước, vốn dĩ anh chỉ muốn chọc cô một tí thôi, cuối cùng lại nhịn không được, phải dùng hết sự tự chủ một đời kiêu ngạo này mới kìm được.

Trong phòng, Yến Chân tức giận cởi giày, ngả người lên giường lớn.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cô phát hiện Tư Tắc nhịn rất giỏi, còn mình lần nào cũng bị anh quyến rũ đến quên trời quên đất. Lần sau cô muốn nắm quyền chủ động, nhất định phải làm động tác ép anh vào tường, sau đó tiêu sái bỏ đi!

Phải để anh nếm thử mùi vị lên không được mà xuống cũng không xong!

Thời khắc đó, Yến Chân thực sự rất quyết tâm.Thứ bảy Tư Tắc bận tham dự hội nghị. Yến Chân ngủ đến khi tự tỉnh, nhàn rỗi không có gì làm bỗng nảy ra ý tưởng đi chơi thăm thú. Huyện L có một ngôi chùa nổi tiếng cách đây không xa. Rất nhiều cặp đôi nghe danh đến đó trèo lên đỉnh núi, sau đó cùng nhau treo khóa đồng tâm.

Ngoài ra còn có chợ đêm. Trong sách du lịch nói rất náo nhiệt, còn đặc biệt đánh dấu không thể bỏ qua. Thấy vậy cô cũng có mấy phần hứng thú.

Cuối cùng khi hội nghị vừa kết thúc, cô liền kéo Tư Tắc xuất phát du ngoạn.

Hai người bắt xe đi đến chân núi, phát hiện muốn lên ngôi chùa trên đỉnh núi có hai con đường, một là bậc thang phải từ mình đi lên, một là phía sau núi có thể đi lên bằng cáp treo.

Tư Tắc đang định đi mua phiếu ngồi cáp treo thì đã bị Yến Chân kéo lại, "Phải có thành tâm thì mới linh nghiệm được, chúng ta tự đi lên đó."

Nhìn lên bậc thang uốn lượn vòng quanh, còn không thấy điểm cuối. Tư Tắc nghiêng đầu nghi ngờ nhìn cô: "Chắc chưa?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!