Chương 42: (Vô Đề)

Khi Yến Chân trở về phòng ký túc xá, Tưởng Âm Âm, Cổ Lệ Mễ Nhiệt đang nói chuyện phiếm với Nhậm Khởi Phi. Ba nữ sinh tụ lại một chỗ nói chuyện vui vẻ quên cả trời đất.

Thấy cô về, Nhậm Khởi Phi nhảy dựng lên chạy lại, "Yến Yến, cậu về thật đúng lúc. Hỏi cậu một chuyện."

Ba người đang tụ lại một chỗ, ở giữa còn có một mớ bao bì đồ ăn vặt. Có lẽ nói chuyện được một lúc rồi. Yến Chân đi qua kéo một cái ghế ngồi xuống cạnh Nhậm Khởi Phi, nhìn cô như hỏi có chuyện gì.

Tưởng Âm Âm: "Bọn tớ đang thảo luận nam sinh theo đuổi người ta có phải đều xem mặt trước không."

Nhậm Khởi Phi: "Tớ thấy chắc là nhìn dáng người trước."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cổ Lệ Mễ Nhiệt: "Không phải là xem tính cách và nội tâm trước à?"

Tưởng Âm Âm nhìn Yến Chân: "Yến Yến, cậu nghĩ sao?"

"Thông thường thì ấn tượng đầu tiên là ngoại hình. Quen biết rồi mới hiểu tính cách và nội tâm thế nào chứ." Yến Chân ngoan ngoãn trả lời, "Mà sao lại thảo luận chuyện này?"

Nhậm Khởi Phi nằm phịch xuống ghế, chán nản nói, "Thất vọng về cái thế giới chỉ biết nhìn mặt này quá đi. Hôm nay tiết tự học, tớ thấy bên cạnh một nam sinh có chỗ trống nên mới hỏi anh ta chỗ đó có người chưa, anh ta bảo có."

"Trọng điểm là..." Tưởng Âm Âm bổ sung, "Lát sau có một em gái trang điểm xinh đẹp đi tới. Vẫn là nam sinh kia, cô ấy hỏi chỗ có người chưa. Vậy mà anh ta lại bảo là không có, cứ ngồi thoải mái!"

Cổ Lệ Mễ Nhiệt gật đầu: "Yến Yến, cậu nói xem, làm sao nhịn được chứ? Xung quanh có biết bao bạn học còn đang nhìn, tức chết mất. Chẳng giống đại lão nhà cậu gì cả, trước kia mặc kệ xấu đẹp thấp cao gì đều từ chối."

Yến Chân ho một tiếng, không biết nói tiếp thế nào liền lảng sang chuyện khác, "Mấy ngày nữa, tớ định qua huyện L chơi."

Ba cô gái nhỏ lập tức bị chuyển chủ đề.

Nhậm Khởi Phi cứ như được thêm máu hồi sinh, ngồi dậy nói: "Ấy ấy, đi với đại lão đúng không?"

"Gần như vậy." Yến Chân bị ba đôi mắt như đèn pha rọi thẳng nhìn chằm chằm.

Cổ Lệ Mễ Nhiệt: "Gần như là sao chứ?"

Yến Chân liền nói kế hoạch của mình cho họ nghe.

Bỗng nhiên Tưởng Âm Âm cười gian một tiếng: Cậu với đại lão phát triển đến trình độ nào rồi?"

Mặt Yến Chân nóng lên như bị phỏng, đúng là tự chui đầu vào rọ mà, sau đó bắt đầu giả ngu: "Trình độ gì là trình độ gì?"

"Này, đừng có giả vờ." Tưởng Âm Âm đấm nhẹ cô một cái.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Khi biết được hai người chỉ mới đến giai đoạn ngây thơ lâu lâu nắm tay, thỉnh thoảng mới hôn mấy cái, mọi người đều thầm cảm khái đại lão nhịn giỏi thật. Dùng lời của Tưởng Âm Âm chính là, nam sinh ở độ tuổi hơn 20 như một con heo vậy đó, nhìn thấy cải trắng liền muốn lao vào. Hai người đã bên nhau gần nửa năm rồi mà biểu hiện của đại lão vẫn thật bình tĩnh.

Yến Chân cẩn thận nhớ lại lúc hai người ở với nhau. Đa số thời gian đều là Tư Tắc nghiêm túc làm việc của mình, thực sự rất ít khi xúc động như Tưởng Âm Âm kể. Lẽ nào mị lực của cô không đủ lớn?

Đợi cô lấy lại tinh thần, phát hiện chủ đề nói chuyện đã bay theo hướng 18+ rồi, có kéo cũng không kéo lại được. Nhậm Khởi Phi và Cổ Lệ Mễ Nhiệt chưa có bạn trai nhưng lại nói đạo lý cực kỳ thuyết phục, y hệt mấy người có kinh nghiệm vậy đó.Hai ngày trước khi Tư Tắc đi, Yến Chân đưa cuốn sách cổ thứ hai đã phục hồi xong cho anh. Cuối cùng cũng đã sửa xong hai cuốn sách. Trong mắt cô, người phục chế sách cổ cũng không khác bác sĩ là mấy. Cô coi những cuốn sách đó như sinh mệnh, "hồi sinh" những cuốn sách sắp hỏng đến nơi, trong lòng cũng có cảm giác thành tựu lạ kỳ.

Ngày hôm sau điện thoại của cô nhận được tin nhắn thông báo chuyển khoản, nhìn số tiền đó cô thoáng kinh ngạc, sáu chữ số lận. Đối với nghề này, khoản thù lao này có thể nói là cực kỳ nhiều.

Yến Chân cảm khái lần nữa, đúng là có tiền tùy hứng.

Ngu Song Song đã gửi thông tin về chuyến bay của anh cho cô. Còn về địa điểm khách sạn phía tổ chức đã đặt thì phải đến nơi mới biết được.

Chuyến bay của Yến Chân muộn hơn chuyến bay của anh một chút. Lúc cô đặt vé bỗng nhớ trước kia Tư Tắc đã mua vé máy bay cho cô rất nhiều rồi, tất nhiên không cần nói cũng biết sinh nhật cô.

Vậy nên lúc trước sao cô lại phải lo lắng thế làm gì? Quả nhiên yêu vào con gái liền ngu đi mà!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!