Chương 5: Người Của Taehyung

.

Jungkook sau khi thanh toán tiền nước hộ Taehyung thì được hắn dắt lại chỗ cũ, chiếc ghế huyền thoại của hắn. Taehyung để Jungkook ngồi xuống, tay vặn nắp mở đưa đến cho cậu uống.

Jungkook nhận bằng hai tay rồi gật đầu cảm ơn ngoan ngoãn y hệt như một đứa trẻ, hắn mỉm cười xoa xoa đầu cậu

"Ngoan quá"

Jungkook uống được ngụm nước như đã bị bỏ khát mấy ngày, uống cạn một chai, mắt chớp chớp nhìn hắn

"Anh Taehyung, tôi còn khát"

Taehyung sẵn lòng đưa chai nước của mình cho cậu

"Uống từ từ thôi. Em không ăn không uống bao lâu rồi?"

"Tôi ăn đồ ăn thừa, dượng nói đó là thứ mà tôi nên ăn"

Kim Taehyung nghe xong hít thở khó nhằn

"Đồ ăn thừa?"

Cậu gật đầu, lại uống cạn chai nước thứ hai. Hắn ngồi xuống bên cạnh cậu hỏi

"Em còn muốn uống nữa không?"

"Dạ không" cậu lắc lắc đầu.

"Dượng em tên gì, nhà ở đâu?"

Jungkook tự nhiên đơ người nhìn hắn. Kim Taehyung phẩy phẩy tay mấy lần cậu mới hoàn hồn. Hắn bật cười hôn lên má cậu

"Em nghĩ gì vậy bé?"

"Anh Taehyung"

"Tôi đây"

"Anh đừng thích dượng tôi mà, thích tôi thôi có được không?"

Đến lượt Taehyung đứng hình vì câu nói của cậu, nửa bực nửa vui. Hắn xoay người cậu đối diện với hắn, tay áp lên hai má cậu

"Tôi mà đi thích dượng của em á? Em nghĩ cái gì vậy đứa nhỏ này"

"Vậy tại sao anh lại hỏi về dượng vậy?"

"Em chỉ việc trả lời câu hỏi của tôi. Tôi sẽ giúp em không phải gặp lại tên bệnh hoạn đó nữa"

"Cảm ơn anh Taehyung"

Kim Taehyung cảm thấy Jungkook hình như hơi khách sáo với mình, cũng phải thôi, dù sao cũng chỉ mới gặp tức thì, như vầy đây cũng coi là kì tích rồi.

Jungkook thấy hắn nhìn mình mãi, cậu mới vội nói

"Dượng tên Lee Bongsik, ở phường xx tỉnh Busan"

Kim Taehyung nhếch một bên chân mày

"Nó nợ lên tận Seoul hay sao mà em phải vào đây?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!