.
Kim Taehyung ôm Jungkook ra xe để trở về căn biệt thự đắt đỏ của hắn.
Vừa về đến nhà, Taehyung đặt cậu ngồi trên tủ giày lưng dựa vào tường để cởi áo khoác và giày ra cho cậu. Xong xuôi, hắn lại bế cậu vào bên trong phòng đặt ngay ngắn xuống giường, hắn chỉnh chỉnh người cậu rồi đắp chăn sao cho tử tế rồi nhẹ nhàng tháo tai nghe chống ồn ra. Kim Taehyung đưa hai tay xoa xoa hai bên tai cho Jungkook.
"Tội nghiệp em bé quá, đeo cái này có đau lắm không em? Thương chết mất"
Jeon Jungkook không được hắn ôm vào lòng nữa nên có chút cau mày, Taehyung nhanh chóng cởi bỏ bộ vest xuống, thay bằng một chiếc quần thể thao màu xám đơn điệu, thân trên để trần nằm xuống giường ôm cậu vào lòng. Jungkook cạ mặt vào ngực hắn an tâm ngủ tiếp.
Kim Taehyung nằm ôm người nhỏ trong lòng một lúc mới nhớ ra cậu chưa có thay đồ, để vậy mà ngủ thì khó chịu lắm. Hắn hôn lên trán Jungkook rồi ngồi dậy cởi đồ của cậu ra. Hắn đầu tiên nhẹ nhàng lột áo trước rồi lại nhìn xuống chiếc quần dài. Tư tưởng tiếp tục đấu tranh, sau nửa phút đồng hồ đưa ra kết luận.
Thấy thì cũng đã thấy, dù sao cũng là người của mình, cởi thì cởi cho hết không cởi nửa mùa.
Thế nên sau đó toàn thân Jeon Jungkook như một con nhộng không một mảnh vải che thân, có thì cũng là mảnh vải tên Kim Taehyung.
Hắn thích thú nằm ôm ôm sờ sờ Jungkook cả buổi không chịu ngủ, chợt hắn giật mình nhớ ra, Jungkook chưa uống sữa đêm thì phải. Hôm nào lúc ba giờ sáng cũng bị giật mình tỉnh dậy, phải uống một ly sữa ấm mới có thể ngủ ngon tiếp được. Hắn nhìn đồng hồ, hai giờ rưỡi rồi. Hắn giở chăn ra định đi ra ngoài pha sữa cho Jungkook thì bị một lực tay kéo lại.
"Anh Taehyung lại bỏ Jungkook đấy ạ?" cậu mơ màng nhưng chất giọng vẫn run run.
Kim Taehyung mỉm cười cúi người hôn lên chóp mũi cậu thì thầm.
"Đi pha sữa cho ông trời con đây, tôi bế bé ra pha sữa chung nhé? Có chịu không?"
Jungkook đương nhiên gật đầu rồi dang tay chờ sẵn, Taehyung vươn tay bế người nhỏ vào lòng, hai chân Jungkook quặp chặt eo Taehyung, tay cũng cau chặt cổ hắn, khuôn mặt ngái ngủ tựa lên bờ vai rộng.
Taehyung bế Jungkook ra ngoài phòng ăn, vừa đi vừa xoa xoa lưng cậu.
"Có lạnh không? Khi nãy chưa kịp mặc đồ cho em"
"Dạ không lạnh, anh Taehyung đừng lo nha"
Hắn nhìn hai vai cậu run cầm cập lên liền bật cười đi đến chỗ máy sưởi tăng nhiệt độ lên.
"Ừ tôi biết rồi. Tôi sẽ pha sữa xong nhanh thôi"
Hắn đi đến chỗ bếp lấy trong tủ ra hộp sữa bột vị chuối quen thuộc gắn liền với Jungkook. Đột nhiên hắn hỏi.
"Sao em lại thích sữa chuối thế nhỉ?"
"Vì chuối đáng yêu"
"..."
Không thấy hắn đáp lời, cậu tỉnh dậy mắt chớp mỏi nhìn hắn, hôn chụt lên môi hắn.
"Anh Taehyung không thấy chuối đáng yêu sao? Hộp sữa chuối pha sẵn cũng rất đáng yêu nhưng anh Taehyung lại không cho em uống"
Hắn lắc lắc đầu, tay múc từng thìa bột đổ vào trong ly thủy tinh, từng hành động vô cùng thành thục.
"Sữa này là sữa cao cấp, độ an toàn cao hơn mấy loại tầm thường kia"
Nghe hắn nói xong, tâm trạng của Jungkook lại trầm xuống, đôi mắt long lanh thoáng rung động.
"Nhưng đó mới là thứ thuộc về em"Cho cậu uống sữa xong xuôi, Jungkook cũng đã chìm vào giấc mộng, hắn thở dài ôm người nhỏ vào lòng, tay duy trì xoa lưng cho cậu, trái tim không khỏi chua xót bạn nhỏ này.
"Nhưng đó mới là thứ thuộc về em"
"Em nói sao?" hắn cau mày.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!