.
Tối hôm qua Jeon Jungkook nghe lời hắn không dám ôm hắn ngủ. Kim Taehyung lại cực kì bức bối trong người, đứa nhỏ này sao lại nghe lời đến như vậy nhỉ? Nhưng nguyên do là phía hắn nên Taehyung trằn trọc không thể ngủ được.
Hắn nằm yên nhắm mắt nhưng không ngủ được, đột nhiên phía bên cạnh có động tĩnh. Jeon Jungkook chồm người qua phía hắn thăm dò, Taehyung cố làm như bản thân thực sự đã ngủ, điều hoà hơi thở thật đều không để Jungkook phát giác.
Đột nhiên cậu cất tiếng.
"Anh Taehyung ơi, anh Taehyung ngủ chưa?"
Hắn vẫn kiên trì im lặng giả ngủ.
Jungkook hôn nhẹ lên má hắn một cái, rồi lại hôn lên phía bên má còn lại, cuối cùng nhắm đến môi mà hôn xuống. Kim Taehyung thần hồn sướng điên, con tim và lý trí đang đấu tranh mãnh liệt. Bây giờ nhào đến ôm em ấy hay là nằm im xem em ấy làm gì nữa? Cuộc đấu tranh vô cùng khốc liệt bởi vì Jungkook gặm gặm môi hắn tận mười phút đồng hồ.
Dường như không có sự dẫn dắt của Taehyung thì Jungkook bé nhỏ không biết hôn ra làm sao, cậu đầu tiên ngậm môi dưới của hắn mút mút cho ướt, nút môi dưới xong lại nút đến môi trên. Jungkook liếm cho ướt cả môi Taehyung rồi lại từ từ đưa lưỡi vào bên trong tìm lấy cái thứ khiến cậu yêu thích trong mỗi lần giao hoà môi lưỡi.
Lưỡi của Taehyung cảm nhận được lưỡi của Jungkook tiến vào hang động tìm mình, hắn khẽ rục rịch định bắt lấy lưỡi của cậu thì trên não truyền xuống thông tin bảo hắn hãy nằm im, chờ đợi là hạnh phúc. Thành ra Taehyung phải cắn răng chịu đựng.
Jungkook ngậm lưỡi của Taehyung vào trong miệng nhỏ của mình mút mút, rồi lại dùng lưỡi mình quấn quýt với của ai kia một chút. Hôn hôn được một lúc, Jungkook ngẩng đầu dậy nhìn khuôn mặt lúc ngủ của Taehyung.
Đẹp trai.
Cậu bật cười khúc khích, rồi phát hiện chân mày hắn cau lại, cậu cứ ngỡ là do mình nên hắn mới rục rịch như vậy liền lấy tay che miệng đang cười lại.
Taehyung trở người vờ như vô tình đặt tay ngay eo cậu kéo sát người nhỏ lại gần mình. Jeon Jungkook mỉm cười chui vào trong lòng hắn, mắt vẫn dán vào môi Taehyung luyến tiếc muốn liếm nữa.
Taehyung hé mắt nhìn cậu nhếch môi khẽ cười. Jungkook lập tức suy nghĩ tiếp.
"Anh Taehyung mơ về ai mà cười vui thế nhỉ?"
"Có phải mơ về mình không? Không đâu, chắc là người khác..."
"Hmm, ai nhỉ? Anh Taehyung mau nói đi, anh mơ về ai mà cười vui thế, cho em mơ với"
Kim Taehyung chịu không nổi nữa, mở lim dim một mắt ra nói với cậu giọng ngái ngủ.
"Gì đây? Tôi đã bảo em không được ôm tôi rồi cơ mà?"
Jungkook mím môi ôm chặt lấy Taehyung khiến hai khuôn mặt sát lại gần nhau, cậu thủ thỉ nói.
"Em không ôm anh Taehyung là không ngủ được đâu. Anh Taehyung giống như trái tim của em vậy, thiếu anh em không sống được"
Kim Taehyung tim đập bịch bịch bịch bịch muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Hắn thở một hơi khó khăn vòng tay ôm trọn người trong lòng thật chặt.
Hắn nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán Jungkook cất giọng âm trầm.
"Ngủ ngoan, ngày mai tôi đưa em ra khỏi nơi này"
Jeon Jungkook mỉm cười an tâm ôm hắn ngủ thật say. Kim Taehyung ngủ được một tiếng lại mở mắt một lần để đảm bảo không ai có cơ hội gây hại đến em bé nhà hắn.
Màn đêm yên tĩnh đưa cả hai vào giấc ngủ...
Sáng hôm sau, trước cổng nhà giam lớn nhất Hàn Quốc có một chiếc xe hơi sang trọng đậu ở đó. Hàng ngũ đàn em đứng thành một đường dài từ ngoài xe cho đến trước cổng để chào đón anh ba của họ.
Cổng nhà giam mở, đại ca Goo cùng với đám người kia ra trước, ra sau cùng là Kim Taehyung đang ôm Jungkook trên tay, tay hắn vòng ngay mông cậu cho cậu ngồi thoải mái. Jungkook quay đầu nhìn nhóm người đáng sợ kia rồi lại quay đầu núp trong ngực Taehyung.
Hắn bật cười hôn hôn cái má phúng phính của cậu rồi ôm cậu đi về phía xe. Người áo đen đứng ngay cửa xe nhìn thấy Kim Taehyung một đường cúi gập người chào.
"Anh ba"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!