.
"Em đã bao giờ hạnh phúc chưa?"Jeon Jungkook đơ người trước câu hỏi của hắn, cậu cúi đầu không nhìn mặt Taehyung. Một lúc sau đó cả người hắn bị cậu ôm chặt lấy.
"Trước kia em không biết hai từ hạnh phúc có nghĩa là gì. Nhưng từ khi anh Taehyung bước vào cuộc đời em anh đã cho em biết thế nào là hạnh phúc rồi"
Hắn ôm chặt Jungkook vào lòng rồi vuốt ve tấm lưng nhỏ.
"Chơi đang vui mà tôi làm em buồn nhỉ? Xin lỗi em bé"
"Không có buồn. Anh Taehyung lúc nào cũng làm em vui hết, em rất là hạnh phúc khi ở bên cạnh anh đó" cậu híp mắt cười nhìn hắn.
Taehyung bỗng nhiên trong lòng trào dâng cảm giác chua xót, hắn cứ không ngừng nghĩ về quá khứ của Jungkook, hắn muốn biết em đã phải chịu đựng những gì từ những kẻ đáng kinh tởm của xã hội. Hắn muốn thương em bé của hắn thật nhiều, hắn muốn bao bọc em vào lòng để không ai có thể động vào em của hắn được nữa. Jeon Jungkook từ giờ chỉ được phép mỉm cười thôi.
"Tôi sẽ đưa em rời khỏi Hàn Quốc"
Cậu tò mò nhìn hắn.
"Chúng ta sẽ đến Nga ạ? Chúng ta sẽ ở đó luôn sao?"
Hắn thơm lên trán cậu một cái cưng chiều nói.
"Đến gặp gia đình bố mẹ chồng một chút chứ. Sau đó vui chơi vài ngày vài tuần rồi tính tiếp"
Jungkook chớp mắt băn khoăn.
"Có được đem theo Hoho, Soosoo, Jiji và chú Goo không anh Taehyung?"
"Tất nhiên rồi bạn nhỏ. Nhưng họ tự cắp mông mà đi không cần em đem theo, em đem theo tôi thôi"
"Dạ"Tiếng chuông reo kết thúc giờ sinh hoạt. Jungkook vui vẻ cầm tay Taehyung trở về phòng giam.
Đột nhiên giám sát đến báo có người đến thăm hắn. Kim Taehyung biết rõ là ai cho nên dặn dò Jungkook một chút.
"Em bé, bây giờ cưng vào phòng tắm rửa nghỉ ngơi nhé. Tôi đi gặp một người đã, sẽ quay trở lại ngay thôi"
Jungkook vội lắc đầu ôm chặt tay của Taehyung.
"Không được đâu"
"Ngoan nào" hắn ôm cậu xoa xoa đầu.
Jungkook im lặng mím môi lùi ra đằng sau thả cho hắn đi, Kim Taehyung vội kéo cậu lại nhắm đến môi mà hôn một trận đã đời.
Jungkook suýt thì không kịp thở, rời khỏi nụ hôn, hai má cậu phiếm hồng nhìn hắn. Taehyung hôn lên trán cậu thêm một cái nữa.
"Đến chịu em bé ạ. Giờ có cho chồng tương lai của em đi không?"
Jungkook ngượng chín mặt đẩy Taehyung ra rồi chạy vào phòng của hai người. Hắn nhếch miệng cười nhìn bạn nhỏ xấu hổ rồi rời khỏi phòng giam.
Taehyung theo chân giám sát đến phòng thăm tù nhân đặc biệt
- phòng thăm không có người gác. Hắn bước vào bên trong, cánh cửa tự động đóng lại, hắn đi lại ngồi xuống ghế đối diện với người đàn ông mặc vest đen trước mặt.
Người mặc vest kia đứng dậy cúi gập người chào Taehyung, hắn gật nhẹ đầu ra hiệu ngồi xuống. Người áo đen kia để năm vali lên bàn và nói.
"Anh ba, đây là toàn bộ hoa hồng mà anh hai đem đến chuộc anh về, còn có nhóm của đại ca Goo nữa"
Kim Taehyung nhếch một bên chân mày nhìn kẻ trước mặt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!