Thoạt nhìn Chủ thượng không khác gì so với ngày thường!
Bình thường khi độc phát tác đều phải mất nửa ngày mới có thể lắng xuống, hôm nay chỉ ngắn ngủn trong vòng một canh giờ đã......
Lâu Quân Nghiêu dường như phớt lờ biểu tình giống như gặp quỷ của Bạch Chi Ngạn, mắt tím ma mị loé lên thần thái khác thường, "Đi điều tra thiếu niên kia, xem rốt cuộc hắn có thân phận gì!"
Truyền nhân Thần Y tộc đều bó tay không có biện pháp, một thiếu niên thoạt nhìn mới mười mấy tuổi, chỉ dựa vào một viên thuốc đã áp chế được ma độc của hắn. Người tài ta bực này, cho dù ở Vân Trung Thiên, cũng là đối tượng để người khắp nơi mượn sức lấy lòng.
Rốt cuộc, thế giới này dùng võ vi tôn, địa vị của luyện dược sư thường sẽ cao hơn rất nhiều so với thế gia đại tộc.
Trong Vân Trung Thiên, Thần Y tộc xưng vương xưng bá, và một thế hệ này, truyền nhân Bạch Chi Ngạn càng được Thần Y tộc tôn thờ. Y thuật của thiếu niên này rõ ràng muốn cao minh hơn rất nhiều so với Bạch Chi Ngạn.
Thiếu niên này, cần phải trở thành người của hắn!
2
Bằng bất cứ giá nào!!
1
Bạch Chi Ngạn đã nhìn ra quyết tâm mạnh mẽ của chủ thượng mình, hắn thở dài một hơi, "Ta đã hiểu."
Đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy, chủ thượng cảm thấy hứng thú đối một người như thế, chỉ sợ, chờ sau khi mượn sức được thiếu niên kia, truyền nhân Thần Y tộc là hắn sẽ bị thất sủng!
2
Ngẫm lại hắn liền cảm thấy, tiền đồ của mình là một mảnh đen tối.............
Sau khi Yến Túc trở về từ hoàng cung, mọi người trong phủ tất nhiên lại bắt đầu trỗi dậy.
Vĩnh An Vương phủ ngoại trừ Vương phi, còn có hai vị trắc phi, bốn vị phu nhân, lâu ngày chưa gặp được trượng phu, một đám đều bắt đầu trang điểm chải chuốt một lượt.
Vương phi sinh được 1 trai 1 gái là Yến Hi Thành và Yến Ngưng lạc, đều là thiên phú cực tốt lại được người coi trọng. Mặc dù nhiều năm trôi qua, quan hệ giữa hai người không được hoà thuận như trước, nhưng hai đứa nhỏ này vẫn đủ khiến mặt mũi bà ta đẹp hơn.
Những phòng trắc phi phu nhân khác, sinh ra đều là nữ nhi.
Mặc dù không khuynh thành bằng Yến Ngưng Lạc, nhưng ngũ quan cũng rất tinh xảo. Rốt cuộc, mấy vị phu nhân của Yến Túc đều có dung mạo xuất chúng, sinh ra nữ nhi tất nhiên cũng không hề thua kém.
Du Nhiên Cư.
Giờ phút này không khí bên ngoài náo nhiệt như thế nào, người trong phòng đều không thể nào cảm giác được.
Thiếu niên tuấn mỹ nhắm mắt ngồi thiền, quanh thân mơ hồ có một dòng khí vờn quanh, người ngoài không thể nào tới gần.
Ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ, đôi tai của thiếu niên khẽ nhúc nhích, hai tròng mắt sắc bén mở to, một dòng khí cường đại, hung mãnh bắn về phía cánh cửa đã được mở ra nửa chừng.
"Huỷ hoại dược viên của tỷ tỷ, đêm nay ta sẽ cho Tiểu Tuyết ngủ cùng ngươi ~" Một giọng nữ dịu dàng nhẹ nhàng truyền tới, mềm như bông không có chút lực sát thương, nhưng lại khiến cho cả người thiếu niên chấn động.
Tiểu Tuyết là một con cóc băng ngàn năm, thứ nó thích nhất chính là độc.
Đặc biệt là nhiều năm qua, nó luôn đi theo bên người Khanh Vũ cả ngày, thường xuyên ăn độc, hiện tại đã là độc trong độc. Năm đó, độc tố trong chân tàn tật của hắn, chính là mỗi ngày Tiểu Tuyết đều hút ra từng chút một.
Trong mắt người ngoài là loại độc linh tinh đáng sợ, ở trong mắt tên kia chính là món ăn mỹ vị nhất.
Đây cũng không phải là điểm quan trọng, điểm quan trọng chính là, tên kia...... thật sự quá ghê tởm.
Khanh Bắc vừa nghĩ tới nó, trong dạ dày lập tức quay cuồng một trận, sắc mặt đều biến xanh biến trắng. Hắn có thói ở sạch rất nghiêm trọng, năm đó trong khoảng thời gian trị chân, hắn ước chừng có hơn nửa tháng ăn không ngon.
Khanh Vũ đẩy cửa tiến vào, lập tức nhìn thấy vẻ mặt của hắn giống như bị táo bón, nàng cảm thấy buồn cười, "Được rồi, trêu ngươi thôi, Tiểu Tuyết không biết đã chạy tới nơi nào chơi, trong khoảng thời gian này ngươi không thể nhìn thấy được nó."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!