Nghe những lời này, Phạm Nhược Nhược mới nhớ đến, nãy giờ mình và ca ca nói chuyện đệ đệ đã nghe được hết, nếu thằng nhóc nói cho Liễu thị, có thể sẽ đem lại phiền phức cho ca ca, vẻ mặt lãnh đạm của nàng đượm vẻ lo lắng, liếc nhìn Phạm Nhàn.
Ánh mắt Phạm Tư Triệt từ khiếp sợ đã chuyển thành một chút khâm phục.
-Sao thế? – Phạm Nhàn cười gian nhìn nó.
Thằng nhóc chịu không nổi thái độ dịu dàng âu yếm vô hạn nhưng kỳ thực ánh mắt lạnh băng kiểu này, run run:
-Ta chỉ kinh ngạc quá thôi. Sách này là ngươi viết?
Phạm Nhàn hơi bực:
-Đệ đã xem qua?
Trong ấn tượng của hắn từ kiếp trước, nếu như mười hai tuổi đã xem Hồng Lâu Mộng, thích xem Hồng Lâu Mộng thì lớn lên ắt hẳn không văn nhân thì cũng là giả dạng văn nhân lừa gạt con gái nhà người ta.
- Không có! – Nó vội lắc lắc cái đầu.
– Xem qua một tí, rất ít…
Nói xong câu đó, dường như cũng muốn lấy chút mặt mũi, nó sĩ diện ngẩng cao đầu.
-Chỉ là tiên sinh có xem qua, kể…
Hắn ngẫm nghĩ một chút, nó quyết định nói thật
-Thầy rất ca ngợi, nói tác giả này trong bút có khí, trong lòng có phiền muộn.
Đây là hai lời khen rất cao, Phạm Nhàn cũng không thèm đỏ mặt, vẫn chỉ cười cười:
-Vì thế nên đệ rất phục ta?
-Ta khâm phục tiên sinh.
Thằng nhóc lại ngẫm nghĩ một lúc mới trả lời
- Mà tiên sinh lại rất thích văn của ngươi.
Đột nhiên, ánh mắt nó sáng lên một tia tham lam, ước ao:
-Hơn nữa, ta tuy rằng không xem, nhưng biết rất rõ, trên đường, một quyển này bán được tám lượng.
Nó gật đầu, quay sang lom lom nhìn Phạm Nhàn một cách thần tượng:
-Tùy ý viết chơi như thế mà lại được nhiều tiền như vậy… Thật lợi hại! Ta cũng minh bạch phần nào, vì sao tỷ tỷ sùng bái ngươi như thế.
-Ta không thèm kiếm tiền kiểu này!
Phạm Nhàn sửa, nhưng trong bụng cũng thấy lạ, nó nhìn mình khá hơn, không phải vì một bụng thi thư, mà chỉ vì khả năng kiếm tiền. Nghĩ lại, hắn cũng hiểu ra, phụ thân là Ti Nam bá tước giống như người cầm chìa khóa két sắt của cả Khánh quốc, khả năng di truyền, thảo nào thằng nhóc này trời sinh cũng rất yêu tiền.
Phạm Tư Triệt xoa xoa hai tay, nhiệt tình:
-Nhưng ngươi chỉ có thể viết. Trong tương lai, nếu ngươi muốn kiếm tiền, ta có thể giúp.
Phạm Nhàn thở dài, phát hiện đệ đệ trước mặt thật ngây thơ, đáng tiếc là hắn và nó lợi ích xung đôt. Tuy hắn không muốn nhòm ngó gia nghiệp Phạm gia nhưng thủ đoạn của Liễu thị đã ăn vào trong tim gan của hắn.
Đột nhiên, tim hắn nhảy lên, quyết định thử một chút. Dù sao cũng là huynh đệ huyết mạch tương liên, kết cục tránh được thê thảm chút nào thì hay chút ấy.
-Đệ còn chưa nói rốt cuộc vì sao theo ta. Lẽ nào hôm nay không cần đi học?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!