Chương 2094: (Vô Đề)

Phạm Nhàn lặng lẽ nhìn ngôi mộ của Trần Bình Bình, nhìn tảng đá trắng bị

sương làm ướt, im lặng không nói gì. Đã mấy ngày không tới thăm lão thọt này,

nếu không phải hôm qua bị lão tam kích động một số ký ức xưa, có lẽ hôm nay

y cũng không đến đây.

Hiện giờ, cuộc sống của Phạm Nhàn rất tốt, người thân và bạn bè dưới

trướng cũng sống rất tốt. Sử Xiển Lập đã cưới Tang Văn, vị hiệp khách từng bị

Phạm Nhàn đánh một chưởng ở Bão Nguyệt lâu giờ không rõ tung tích, sống

trên đời dường như đã mười phần viên mãn, chẳng còn gì mong ước.

Nhưng càng như vậy, y càng cảm thấy Trần Bình Bình dưới lòng đất rất cô

độc, mặc dù những viên đá trắng bên ngoài che đi bóng tối vốn có của ông ấy,

nhưng không thể khiến cõi lòng Phạm Nhàn ấm lên.

Trên mộ Trần Bình Bình không có bia mộ, chỉ khắc một bài thơ trên bức

tường đá bên cạnh:

[ Cô phàm nhất diệp đạm châu thiên, chích tại tương huề sư hữu gian.

Xã tắc khởi độc nhất tính trọng, càn khôn thùy liên vạn dân huyền?

Trùng thiên hắc kỵ tam thiên lý, cô uyển bạch thủ nhị thập niên.

Mạc đạo thu chí tàn khu lão, tiếu khán anh hùng bất đẳng nhàn.]

Tạm dịch:

[Thuyền buồm cô độc giữa Đạm Châu, gắn bó nhau vừa thầy vừa bạn.

Xã tắc há chỉ trọng một họ, Càn khôn ai xót vạn dân oan.

Hắc Kỵ xung thiên ba ngàn dặm, tóc bạc cô quạnh hai mấy năm.

Chớ nói mùa thu thân tàn tạ, cười nhìn anh hùng chẳng rảnh rang.]

(Lời của tác giả: Mượn trong thư một bạn, quên tên tác giả, mong thứ lỗi,

xin lỗi nhiều lắm.)

o O o

Mỗi lần Phạm Nhàn nhận ra địa vị siêu nhiên của bản thân trên cõi đời này,

thái độ bình thản sau cái chết của Hoàng đế, dừng bước ngắm bài thơ, y lại nhớ

về rất nhiều chuyện xưa. Thực ra đòn đánh làm sập Hoàng đế không phải cầu

vồng trong cung, cũng không phải tay y, có lẽ là sự nhịn nhục từ nhiều năm

trước và hành động phản bội cuối cùng của lão thọt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!