Chương 28: (Vô Đề)

Sau cuối thời cơ hồ không còn đạo đức, tùy ý là có thể nhìn thấy bản tính ích kỷ của nhân loại, Bùi Ngâm Phong đến trước, cho dù hắn cầm đi toàn bộ thực vật cũng sẽ không có ai nói gì, nhưng hắn không làm như vậy.

Ân.. chứng thật là một nhân loại kỳ quái.

Tiểu thiên hổ thu hồi trảo trảo.

Hành trình này xem như thắng lợi trở về, Bùi Ngâm Phong dẫn theo mấy bao thực phẩm vừa định đi ra, khóe mắt chợt liếc qua quầy thu ngân, động tác khựng lại.

Nghĩ nghĩ, Bùi Ngâm Phong buông đồ vật xuống đất, đi qua chỗ quầy thu ngân.

Thu hoạch phong phú, nhưng toàn bộ chỉ là thực vật dành cho mình, hình như không tốt lắm đâu? Vì thế Bùi Ngâm Phong thầm nghĩ kiếm chút đồ vật mang về cho Nguyễn Ý Tri.

Nguyễn Ý Tri thích tiền, quầy thu ngân của tiểu siêu thị biến thành mục tiêu của Bùi Ngâm Phong.

Là khu phục vụ cỡ lớn, quầy thu ngân nói thế nào cũng không thiếu tiền đi.

Nghĩ tới bộ dáng vui mừng của Nguyễn Ý Tri, Bùi Ngâm Phong ưỡn ngực, hôm nay hắn phải lấy được tủ tiền này!

Nhưng ngay lúc Bùi Ngâm Phong đi hướng quầy thu ngân thì một đạo hắc ảnh dùng tốc độ cực nhanh vọt ra, Bùi Ngâm Phong hoàn toàn không kịp phản ứng liền phát hiện mình bị đánh ngã xuống đất.

Lực đạo của đạo hắc ảnh kia không nhỏ, Bùi Ngâm Phong bị ngã đau đến nhe răng trợn mắt, thật vất vả mới hồi phục lại, vội vàng nhìn qua, đồng tử như động đất.

- Kháo! Đây là vật gì!

Thứ này miễn cưỡng có thể nhìn ra là hình người, nhưng tứ chi lại mọc lên lông lá thật rậm rạp, xem hình thái giống như là tứ chi của động vật, càng làm cho hắn khiếp sợ chính là đầu của thứ này liệt thành hai nửa, không có mắt, chỉ có hai chỗ gồ lên như là lỗ mũi, hơn nữa hai nửa đầu đều có miệng, bên trong là răng nanh rậm rạp.

Bùi Ngâm Phong nhìn thấy đầu hoa mắt choáng, da gà nổi đầy người.

A a a a a a a đây là đồ vật xấu xí gì vậy chứ! Xấu chết hắn!

Nội tâm Bùi Ngâm Phong điên cuồng gào thét.

Tiểu thiên hổ nhanh chóng kịp phản ứng, phát ra một tiếng gầm nhẹ, lúc này muốn bắ n ra phong nhận.

- Cút ngay a a a!

Bùi Ngâm Phong tràn ngập kháng cự rống một tiếng.

- Phanh!

Tiểu thiên hổ ngẩn ngơ.

Bùi Ngâm Phong cũng ngẩn ngơ, bởi vì theo thanh âm của hắn hạ xuống, quái vật trên người hắn lập tức bị bay ngược ra sau, phanh một tiếng đánh lên kệ hàng, hung hăng đập lên tường.

Nguyễn Ý Tri nghe được thanh âm, lập tức rút ống dẫn xăng, rất nhanh chạy tới.

- Chuyện gì.. ân?

Bước chân Nguyễn Ý Tri khựng lại, biểu tình khẩn trương biến thành khiếp sợ.

Theo sau cau mày buột miệng nói ra một câu:

- Đây là quái vật gì vậy?

Lúc này hắn mới chú ý Bùi Ngâm Phong vẻ mặt dại ra té dưới đất, nhất thời nhíu chặt mày.

- Anh bị cắn trúng?

Bùi Ngâm Phong ngơ ngác lắc đầu:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!