Chương 2: (Vô Đề)

Đầu óc mất linh quang Nguyễn Ý Tri sâu kín thở dài nói:

- Nếu đã cần thời gian hồi tưởng, vì sao không hồi tưởng thêm một lát đâu tiểu Thất, cho dù chỉ thêm mười giây cũng tốt đâu.

Hắn đương nhiên thật cảm tạ hệ thống, dù sao hệ thống cũng cứu hắn, nhưng mà..

Hắn thật sự không muốn làm một con tang thi a! Hắn muốn làm người!

Ít nhiều hệ thống hoảng sợ, lúc này Nguyễn Ý Tri đã nhớ lại được, dựa theo thời gian mà tính, lúc này khoảng cách hắn bị biến thành tang thi chỉ mười giây đồng hồ, nói cách khác chỉ cần hồi tưởng thêm mười giây hắn vẫn còn là người a!

Nguyễn Ý Tri chậm rãi che ngực, cảm giác có chút đau tim.

997:

- !

Kỳ thật cũng không phải nó không muốn làm vậy, chỉ là không đủ năng lượng nha, hơn nữa..

- Ký chủ, có hay không một loại khả năng, xa hơn hồi tưởng thêm mười giây trước thì ngài vừa vặn đang nằm trong vòng vây công kích của tang thi đây.

Nguyễn Ý Tri:

- !

Quả thật không có cách nào khác phản bác, bỏ đi.

Ai!

Thấy bộ dáng uể oải của hắn, 997 lập tức nói:

- Không sao đâu ký chủ, tang thi cũng không sao a, ao rút thẻ của bổn hệ thống mạnh phi thường, tùy tiện một thẻ cũng đủ cho ngài đi ngang, hơn nữa nói không chừng ngài còn có một cơ hội làm người thêm một lần nữa đâu!

Nguyễn Ý Tri:

- !

Một lần nữa biến thành người?

Nguyễn Ý Tri có chút chần chờ hỏi:

- Cậu nói thật?

Ngữ khí 997 kiên định:

- Đương nhiên!

Nguyễn Ý Tri hưng phấn, kích động lại chờ mong:

- Làm sao rút? Hiện tại có thể rút thẻ sao?

Ngữ khí 997 dừng lại một chút, tiếp theo lâm vào trầm tư, cuối cùng không thể tin nói:

- Ký chủ, ngài thật là nghèo a!

Nguyễn Ý Tri:

- ?

Cậu biết lễ phép không?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!