Trở mặt với Trần Mộ là hậu quả của việc tối qua cô ta bắt đầu đòi chia tay tôi, cách mấy phút lại có tiếng chuông báo tin nhắn làm tôi bực mình, đúng là tôi thích cô ta ở trên giường nửa chống cự nửa nghênh đón, nhưng hoàn toàn không có hứng thú với kiểu phụ nữ xuống giường liền kiêu ngạo làm giá, tôi cũng không cho rằng mình cần phải chịu trách nhiệm với tâm trạng của cô ta, vì vậy không chút do dự kéo số cô ta vào danh sách đen.
Cho cô ta thời gian suy nghĩ kĩ về vị trí của mình, đây là sự dịu dàng cực hạn mà tôi có thể cho một người bạn giường.
Nhưng có vẻ cô ta cũng chưa hiểu được dụng ý này, nếu không Thẩm Tu Thần đã không xuất hiện trong phòng làm việc của tôi.
Cậu ta ôm ngực, ngữ điệu bình thản không lên không xuống nói: "Trần Mộ gửi cho tôi một tin nhắn chào buổi sáng."
Tôi dựa vào ghế da, lười biếng nhìn cậu ta: "Cậu chưa kéo cô ta vào danh sách đen à?"
Thẩm Tu Thần xoa cằm: "Ông già tạm thời chưa lộ ra ý định đình chiến với nhà họ Dung, vì vậy chúng ta vẫn coi như đang đối địch, ít nhất thì bề ngoài là như vậy."
Đúng thế, thái độ của hai ông già làm mọi chuyện trở nên rất phiền phức, trận chiến này lấy Trần Mộ làm nền vẫn dây dưa kéo dài.
Tôi thở dài, thực sự cảm nhận được mùi vị hối hận.
Thẩm Tu Thần thấy tôi không hào hứng lắm, lại nói tiếp: "Đó là một chuyện."
"Còn chuyện thứ hai?"
Khí thế của Thẩm Tu Thần thoắt cái trở nên dữ dằn, cậu ta híp mắt, tiến lên một bước, nói: "Khu thương mại anh định xây dựng có phải nằm ở chỗ tối qua hay không?"
Tôi khá là ngạc nhiên, sau đó vỗ tay đáp: "Cậu thông minh hơn tôi tưởng đấy, tôi nghĩ ít nhất phải mười ngày cậu mới hiểu ý đồ của tôi."
Thẩm Tu Thần nhướng mày: "Mười ngày?"
"Trong mười ngày này tôi sẽ lần lượt tung ra các dự thảo có liên quan đến dự án, đến lúc đó cậu chỉ cần đoán địa điểm, độ khó ít hơn nhiều rồi."
Thẩm Tu Thần cười nói: "Vậy coi như tôi hoàn thành nhiệm vụ trước hạn, không có phẩn thưởng gì sao?"
Khi đối thủ với thực lực tương đương trở thành đồng minh, tất cả những hiểu biết của anh ta về bạn đều trở thành ưu điểm giữa đồng bọn với nhau, tôi rất hài lòng về điều này, hơn nữa đối với những thứ khiến tôi hài lòng, tôi đều không tiếc lời ca ngợi.
Thế là tôi đứng dậy, một tay chống bàn, một tay nắm cằm cậu ta, cười mờ ám nói: "Cậu muốn gì nào?"
Da mặt Thẩm Tu Thần dần dần ửng hồng, hơi ngả người về phía trước, hôn tôi.
Môi cậu ta rất lạnh, ngạc trên rất mẫn cảm, chất giọng trầm nam tính lúc rên rỉ rất dễ nghe.
Giờ thì tôi biết cậu ta muốn gì rồi.
Tôi đẩy cậu ta ra, lạnh lùng nhìn khóe mắt ướt át của cậu ta: "Cậu nói thử xem, tôi đã lộ sơ hở lúc nào."
Thẩm Tu Thần lưu luyến sờ môi: "Nếu đáp án của tôi làm anh thỏa mãn, vậy có thưởng không?"
Tôi ngồi xuống: "Tôi cũng có thể lựa chọn không muốn biết."
"Vậy thì tiếc thật." Cậu ta thở dài: "Chỗ đó giao thông thuận tiện, lưu lượng khách lớn, không ít các doanh nghiệp khai thác đều nhắm vào địa điểm này, xung quanh xây dựng nhiều khu dân cư cao cấp; hơn nữa với xu thế hiện tại của thành phố, nếu tiếp tục lấy trung tâm thành phố làm trung tâm thương mại, vậy thì sẽ gây áp lực quá lớn cho thành phố, muốn dịch chuyển trung tâm thương mại, chia sẻ gánh nặng, không còn nơi nào thích hợp hơn chỗ đó; về thành tích, có thể thúc đẩy nền kinh tế thành phố phát triển, tạo công ăn việc làm, đây là một mũi tên trúng mấy đích. Quan trọng nhất là, chính quyền của toàn bộ khu vực đó – thôn Đổng gia, vẫn chưa bị can thiệp."
"Đây coi như là trực giác đàn ông?"
Thẩm Tu Thành đổi sang giọng điệu nghiêm túc: "Nhưng nhiều thế hệ của thôn Đổng gia đều sinh sống ở đó, sẽ có rất nhiều người dân không muốn di dời, nhiệm kỳ trước cũng vì nguyên nhân này nên mới không khai thác nơi đó, lần này anh định làm thế nào?"
"Kiểu gì cũng có cách khiến bọn họ muốn, chỉ cần cậu không phản đối."
Cậu ta trầm ngâm chốc lát, nhìn sâu vào mắt tôi: "Tôi sẽ không."
Thẩm Tu Thần nói không sai, mảnh đất đó đúng là khúc xương khó gặm, dù trung tâm thương mại xây xong, cái giá bỏ ra và thu về cũng chưa chắc đã tương đương.
Huống hồ tôi chỉ cần ở cơ quan này chịu đựng ba năm năm gì đó, ông già sẽ sắp xếp cho tôi một thành tích vừa đủ, để tôi thuận lợi đi từ địa phương lên trung ương.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!