Chương 42: Thiêu đốt mộc hồn

Ruýt… ruýt… ruýt….

Một chiếc mỏ nhọn xinh đẹp hướng lên bầu trời, nó hót lên ba tiếng thật dài, â·m thanh trong trẻo mà uy lực, xuôi theo làn gió, vang thấu khắp mọi nơi.

Trên một dòng sông phía Bắc, một con Dị thú khổng lồ đang không ngừng dùng lưỡi ɭϊếʍƈ láp lớp da bị cháy đen của mình.

Như nghe được gì đó, hai tai nó nghển lên, cái đầu to lớn quay ngoắt về phương Nam, đôi mắt như chuông đồng trừng lớn, sau vài giây, cả người của nó chìm hẳn vào dòng sông, mặt nước vì thế mà xoáy thành nhiều vòng tròn lớn, sau một hồi, chỉ còn những gợn sóng nhỏ lăn tăn, dập dìu theo gió, như chưa hề có một sinh v·ật nào ghé qua.

Tại một hang động u ám trong lòng núi, nơi tận cùng chiếc hang, một Dị thú hình dơi đang treo ngược thân mình, đôi mắt nó nhằm nghiền như đang say ngủ, cặp cánh lớn ôm trọn lấy thân hình to tròn.

Bỗng nhiên, đôi mắt nó bừng mở, sâu trong đôi mắt là sự hoảng hốt đến tột độ, một lần nữa, nó nhắm mắt lại, cặp cánh kia không chỉ ôm trọn cái bụng to tròn của mình nữa, mà là cả cái đầu của nó.

Phượng hoàng lửa sau khi cất tiếng hót, nó vờn quanh người Thất c·ông chúa, thân hình mềm mại và uyển chuyển, toát lên vẻ đẹp kiêu sa, quyền quý.

Bộ lông nó đỏ rực, từng chiếc lông vũ trên người nó như một ngọn lửa bất diệt, như có thể thiêu đốt bất kỳ thứ gì trên đ·ời, chiếc đuôi dài bằng cả thân mình của nó, khi bay, phía sau chiếc đuôi để lại những đốm lửa rực rỡ, nhìn vô cùng huyền ảo.

Lúc này, đôi mắt nó toát ra một tia thần vận, nghi hoặc mà nhìn về Thất c·ông chúa.

Phượng hoàng xuất thế, nhiệt độ tăng lên chóng mặt, không khí trở nên vặn vẹo, đại thụ xung quanh trong nháy mắt trở nên khô héo, không ít cỏ cây đã bắt đầu bốc cháy.

Dị biến trên người Thất c·ông chúa chứng tỏ truyền thuyết ghi chép trong gia tộc nàng là có thật. Ngô Đồng Thần Thụ có thể huyễn hóa ra Phượng hoàng, nhưng trong truyền thuyết ấy, nó không hề nhắc tới một kẻ có tu vi Hóa Hình sơ kỳ như nàng có thể làm được.

Gọi là truyền thuyết, bởi vì chỉ những kẻ mang trong mình Ngô Đồng Thần Thụ đã đạt đến tu vi Hợp Giới mới có thể làm được, nhưng cả ngàn năm nay, họ Ngô nhà nàng chưa ai có thể đạt đến cảnh giới ấy cả, vậy nên Phượng hoàng lửa đành trở thành truyền thuyết được ghi chép trong điển tịch gia tộc.

Thất c·ông chúa sắc mặt trắng bệch, nàng biết mình đang làm gì, đôi mắt đẹp nhìn về Vô Ngân, một tia nhu t·ình, một tia trách móc, …

Lý Chiến bị tiếng Phượng hót mà bừng tỉnh, hắn giật mình ngẩng đầu nhìn về Thất c·ông chúa, đôi mắt hắn nhíu lại, sâu trong trái tim, một sự đau đớn dằn xé lấy hắn.

Và rồi, hắn giận dữ hét lên.

"Nguyệt Nhan, dừng lại cho ta, hắn không đáng để ngươi làm vậy".

Lý Chiến vừa nhìn đã biết Thất c·ông chúa đang định làm gì, với t·ình hình hiện tại, nàng làm gì có sức để mà tái chiến. Thế tại sao mộc lực trên người nàng không ngừng được đẩy lên như vậy? Đáp án chỉ có một, là nàng đang… thiêu đốt Mộc hồn của chính mình.

Thất c·ông chúa nghe được tiếng Lý Chiến, một ch·út ngạc nhiên xen lẫn một ch·út thất vọng, nàng nhận ra, trên đ·ời này, người mà quan tâ·m đến mình chẳng phải là người thân, mà lại là hai người đàn ông kia, một kẻ khiến nàng yêu say đắm, còn một kẻ lại đắm say yêu nàng.

"Ý ta đã quyết, ngươi chấp niệm muốn giết hắn như vậy, thì tại sao ta không có chấp niệm hy sinh mà bảo vệ hắn".

Thất c·ông chúa hời hợt đáp lại.

Huyễn ảnh Phượng hoàng mỗi lúc một rõ nét, nó còn không ngừng nhảy nhót trên Mộc hồn Ngô Đồng Thần Thụ của nàng nữa. Tuy rất ngạc nhiên, Phượng hoàng lửa trong truyền thuyết lại xuất thế trên người nàng, nhưng cay đắng thay, là do nàng thiêu đốt Mộc hồn mà có được.

Có lẽ, nó xuất hiện, sẽ khiến cái ch. ết của nàng trở nên xinh đẹp hơn. Với nàng, như vậy cũng đủ.

Lý Chiến nghe vậy, tim hắn trở nên đau nhói, Thất c·ông chúa vì Vô Ngân mà ch. ết, hắn phát hiện mình chỉ là một kẻ phản diện trong chuyện t·ình tay ba này mà thôi, một ch·út tỉnh táo cuối cùng đã biến mất sạch, rốt cuộc, hắn biến yêu thương thành hận thù.

"Được! Được! Tiện nhân! Ngươi muốn ch. ết mặc cho ngươi ch. ết, hôm nay, đôi gian phụ ɖâʍ phụ các ngươi sẽ phải ch. ết tại nơi này. Ta sẽ giết hắn trước mặt ngươi, để xem ngươi làm thế nào để bảo vệ hắn".

Lý Chiến trở nên điên cuồng mà hét lớn, cửa ải mỹ nhân trong lòng hắn đã bị đạp bỏ, nếu hôm nay hắn xong xuôi chấm dứt chuyện này, có lẽ, con đường tu luyện trong tương lai, hắn sẽ không còn bất kỳ một vướng bận nào nữa.

Hắn sẽ là một đại cường giả tại Mộc Long đế quốc.

"Ngũ Diện Quy Tông… Giết!"

Lý Chiến tụ lực đã xong, nói giết là giết, năm ngón tay hắn chập lại làm một, Ngũ Diện Linh Thụ phía sau cũng vậy, bàn tay khổng lồ chập năm mặt kính lại với nhau, năm nguồn mộc lực hòa lại làm một, tỏa ra khí thế bức người.

V·út.

Quả cầu bắn thẳng về phía Vô Ngân đang nằm, lúc này hắn không hề hay biết chuyện gì, với một đại sát chiêu như Ngũ Diện Quy Tông, nếu hứng trọn chiêu này, phải ch. ết là không thể nghi ngờ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!