"Ta sẽ tạo ra một cái Dị Thú Triều Nguyên, ta muốn quét sạch sự sống nơi này".
Thanh â·m của Vô Ngân lọt vào tai Qua Long như một sát thần ngâ·m mình trong bể máu.
Qua Long giật nảy mình, hắn không tưởng tượng được đây lại là giải pháp mà Vô Ngân muốn làm để thoát khốn. Với lại chuyện này quá không thực tế, hắn không hề có một sự tin tưởng nào mà hỏi lại.
"Người đùa à, Thú triều là một hiện tượng tự nhiên trong truyền thuyết, sao ngươi có thể làm được. Lúc này đã nguy cấp lắm rồi, ngươi nói những lời thực tế hơn ch·út đi".
Vô Ngân không vì phản ứng của Qua Long mà tức giận, bởi nếu một ai khác nghe được những lời này cũng sẽ tỏ thái độ như hắn mà thôi.
Ánh mắt Vô Ngân trở nên sắc lạnh, hắn nói.
"Trước giờ ta có đùa với ngươi lần nào à?".
Qua Long bắt đầu ch·ột dạ, quả thực, Vô Ngân chưa bao giờ bịa chuyện nói dối hắn lần nào cả, cùng lắm là tên mập đó thêm vài câu để châ·m chọc hắn mà thôi.
Hắn lại hỏi.
Ngươi xác định?.
Vô Ngân không trả lời, hắn chỉ chậm rãi mà gật đầu.
Cái gật này trong mắt Qua Long là một sự chắc chắn không thể nghi ngờ. Vô Ngân luôn đưa hắn đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác, sao trong đầu thiếu niên kia lại chứa những bí mật kinh khủng đến như vậy.
Một con người có thể tạo ra Thú triều, hơn nữa lại là Dị Thú Triều Nguyên trong truyền thuyết, bí mật này mà loan truyền ra ngoài, sẽ có bao nhiêu thế lực săn đón Vô Ngân chứ.
Thế lực nào nắm giữ trong tay cách để tạo ra một thảm họa tự nhiên, thì khác gì nắm trong tay một sức mạnh ngang hàng với Đế quốc chứ. Gia tộc ngươi rất trâu bò ư? Thành trì của ngươi rất chắc chắn ư? Chỉ cần có lệnh của ta, hàng ngàn, hàng vạn Dị thú sẽ xóa sạch tên của ngươi trên bản đồ Đế quốc.
Ánh mắt Qua Long hơi e ngại mà nhìn Vô Ngân một lần nữa, sự nguy hiểm trong con người kia cứ mỗi lúc một tăng trong mắt hắn.
Một tên sở hữu thực lực và tri thức như vậy, mà vẫn bị phế đi ở cái Mộc Long đế quốc này, quả thực là một chuyện cười, nếu hôm nay hắn còn sống mà thoát đi, Qua Long đoán chắc chắn hắn sẽ quay lại mà báo thù Lý Chiến.
Qua Long cũng chẳng dám hỏi Vô Ngân tại sao lại biết tạo ra Dị Thú Triều Nguyên. Hắn biết mình là một kẻ tầm thường, cứ như vậy mà tò mò ắt sẽ ch. ết sớm. Nhưng rồi Qua Long lại thấy tính nghiêm trọng trong việc này, hắn lắp bắp hỏi.
"Nếu … Nếu như Dị Thú Triều Nguyên kéo đến, không chỉ những kẻ đang bao vây chúng ta, mà … mà ng·ay cả chúng ta cũng bị cuốn vào trong đó sao?".
Qua Long thấy được sơ hở trong kế hoạch, thì Vô Ngân sao mà không biết được cơ chứ. Hắn chỉ thở dài mà nói.
"Không còn cách nào khác, bị vây giữa một bầy người và một bầy thú, giữa thập tử vô sinh và thập tử nhất sinh, ngươi thấy lựa chọn nào sẽ thích hợp hơn?".
Qua Long rốt cuộc cũng phải chấp nhận cái sự thật phũ phàng này, giữa lằn ranh sinh tử, dù là một cọng cỏ cứu mạng thì cũng phải cắn răn mà vớ lấy.
Qua Long chợt tỉnh lặng đi một lúc lâu, sau đó hắn hỏi nhỏ, â·m thanh như thì thào trong của miệng.
"Họ! Sẽ ch. ết hết sao?".
Vô Ngân biết chuyện gì đến cũng sẽ đến, điều hắn lo ngại trước khi nói kế hoạch này ra cho Qua Long rốt cuộc cũng xảy ra.
Vô Ngân quá hiểu Qua Long, hắn sinh ra để làm một người lính, tâ·m hồn hắn chính là một người lính thực thụ, đồng đội ch. ết dưới tay hắn, trái tim hắn chịu được sao.
"Ta biết! Những người kia, không ít người từng là chiến hữu từng kề vai sát cánh, vào sinh ra tử với chúng ta, nhưng giờ này, ngươi, ta và cả bọn họ đều không còn chung chiến tuyến nữa, họ không ch. ết, thì chúng ta vong, ngươi buộc phải lựa chọn thôi".
Dứt lời, Vô Ngân đứng dậy mà rời đi. Hắn biết Qua Long cần thời gian để đấu tranh với chính mình. Thực ra Vô Ngân hoàn toàn có thể không cần nói với Qua Long những điều này, nếu hắn quyết tâ·m làm thì Qua Long cũng chẳng ngăn hắn được.
Nhưng hắn vẫn cố t·ình chừa lại một sự tôn trọng dành cho Qua Long, bởi Vô Ngân đã xem Qua Long là một người bạn tri kỉ của mình rồi.
Làn gió lạnh từ trên cao sà xuống, thổi bay vạt áo của Qua Long, tóc hắn trở nên lộn xộn trong gió, nhưng bản ngã của hắn còn đang rối ren hơn cái vẻ bề ngoài của hắn nữa.
Nếu đồng ý với Vô Ngân, hắn không chắc sau việc này mình còn sống hay không, nhưng chắc chắn hắn sẽ kéo theo hàng ngàn người từng là chiến hữu xuống cửa hoàng tuyền, một sự day dứt dâng trào trong lòng hắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!