Chương 24: Lộ tung tích, đụng độ Tứ Hoàng (trung)

"Bọn ta là Tứ Hoàng, sức mạnh của bọn ta chính là một thể, chỉ là sức mạnh ấy của bọn ta được chia đều làm bốn người mà thôi, không có gì gọi là ít hay nhiều ở đây cả".

Vô Ngân nghe câu trả lời của Tứ Hoàng mà nghẹn họng. Bọn hắn trả lời không những rất thẳng thắn mà còn rất nghiêm túc nữa. Vô Ngân dường như không cảm nhận được sự bao biện nào trong đó.

Tuy là địch nhân, nhưng hắn phải không ngừng tấm tắc khen:

"Bản mặt dày cộng với một ý chí kiên định, làm nên một cường giả".

Tuy nghe hơi thiếu cốt khí, nhưng quả đúng là như vậy, chỉ có những kẻ sống sót sau cùng thì mới được gọi là cường giả, ngươi sống chỉ vì mặt mũi, thì cũng sẽ ch. ết bởi chính cái mặt mũi của mình.

Thấy mánh khóe của mình bị thất bại, Vô Ngân biết trận khổ chiến này ắt không tránh khỏi. Hắn chỉ thầm thấy may mắn, dường như bọn chúng chưa có ý định báo tin cho các đoàn đội khác, chúng tính một mình ăn hết một trăm miếng Mộc Ngọc tiền thưởng.

Giờ Vô Ngân chỉ còn hai sự lựa chọn, hoặc tử chiến để diệt khẩu, b·ịt mọi tung tích, hoặc là mở một đường máu mà tháo chạy. Nhưng phải đ·ánh thì mới biết nên chọn phương án nào là tối ưu nhất.

Xoẹt … Reng ….

Vô Ngân lúc này mới r·út Vô Hình Đao ra, sát khí như muốn ngưng tụ thành hình, thân đao bóng loáng ngân lên từng hồi như có linh tính, nó đang thèm khát, đã ba năm rồi nó chưa được nếm lại máu người.

Thấy hành động của Vô Ngân, Hoàng Nhất cười cười mà phân phó.

"Nhị đệ! Tam đệ! Các ngươi cùng ta khống chế Vô Ngân, tốc chiến tốc thắng. Còn Ngũ đệ, ngươi chỉ cần thủ hòa với tên cầm chủy thủ kia, đợi ba người chúng ta bắt được Vô Ngân thì sẽ qua giúp đệ diệt sát tên kia".

Được. Ba tên còn lại lập tức đáp ứng.

Qua Long lúc này không ngừng lo lắng cho Vô Ngân, nhưng hắn chưa biết làm thế nào để thoát khỏi t·ình hình này, bởi bốn tên kia đều là Kết Tinh trung kỳ thành danh từ lâu, mỗi một tên đều có thể ngang sức đối phó với hắn, tuy hắn mới đề thăng tu vi, mộc lực tích trữ chắc chắn không bằng đối phương, nhưng Mộc hồn của hắn lại thuần về tấn c·ông, còn đối phương sở hữu Tương Liên Linh Thụ, chỉ chuyên về phối hợp quần thể nên hắn hoàn toàn tin tưởng sẽ đối phó được một tên trong số đó.

Còn Vô Ngân lấy một chọi ba, dù trí tưởng tượng của Qua Long rất phong phú, nhưng hắn vẫn chưa hình dung được Vô Ngân sẽ phải đ·ánh như thế nào, trong khi hắn còn bị phế mất Mộc hồn.

Vô Ngân lúc này đang lưng giáp lưng với Qua Long, hắn nói nhỏ.

"Giữ bình tĩnh, ta không dễ ch. ết như vậy đâu, có cơ h·ội thì ngươi cứ chạy đi, vì phần thưởng truy nã, bọn hắn không dám giết ta đâu, nhưng với ngươi thì khác".

Nghe được lời này, lòng Qua Long cảm thấy ấm áp đến lạ thường, hắn không phản bác, chỉ giữ im lặng. Nhưng trong lòng hắn, có ch. ết thì cũng phải cứu Vô Ngân thoát khỏi cục diện này.

Bốn tên họ Hoàng đồng loạt r·út kiếm, Mộc hồn khởi động, khí thế cả bốn người đồng loạt gia tăng, mắt bọn họ bỗng nhiên được phủ một màu ánh sáng xanh rực, trông rất yêu dị.

Hoàng nhất cất tiếng.

"Nhị đệ! Tam đệ! Hắn từng là Phó đoàn chủ Sát Mộc sư đoàn, Mộc hồn phế nhưng đừng vì vậy mà chủ quan, người ch. ết trên Vô Hình Đao của hắn không phải là ít, cứ theo kế hoạch đã bàn trước mà làm".

Quả nhiên Tứ Hoàng đã nghiên cứu kỹ về Vô Ngân, không phải hắn coi trọng một tên bị phế như Vô Ngân, mà đó chính là bệnh nghề nghiệp, đã là tổ đội săn tiền thưởng, nhiệm vụ nào cũng phải thu thập đầy đủ thông tin rồi mới làm, đó là quy tắc bất di bất dịch của tổ đội Tứ Hoàng.

Bốn người đồng loạt chĩa kiếm đâ·m vào hai người Vô Ngân và Qua Long. Thế kiếm rất nhanh, mũi kiếm đều hướng thẳng về chỗ yếu hại của hai người.

Leng keng keng.

Âm thanh binh khí chạm vào nhau, Vô Ngân dùng Vô Hình Đao chém theo hình cánh quạt mà gạt được hai thanh kiếm ra. Còn Qua Long thì phải dùng tới khinh c·ông, cả người nhảy lên cao để tránh né, một bóng kiếm đâ·m theo thân hình của hắn, Qua Long dùng thanh chủy thủ trong tay để chặn lại, lực đạo của một kiếm kia rất mạnh, nó đẩy Qua Long bay về một phía.

Lúc hai chân chạm đất, Qua Long phải lùi thêm vài bước nữa mới triệt tiêu hoàn toàn được lực đạo của một kiếm kia.

Chỉ trong một chiêu, bên phía Vô Ngân và Qua Long đã hoàn toàn rơi vào thế hạ phong. Đúng như lời tên Hoàng Nhất nói, Qua Long lúc này đã bị tách ra khỏi Vô Ngân, đứng chắn trước mặt hắn là Hoàng Ngũ.

Vô Ngân sau một chiêu phá được thế kiếm của đối phương cũng đang â·m thầm đ·ánh giá. Lực đạo tấn c·ông không mạnh lắm, chứng tỏ Mộc hồn của bọn Tứ Hoàng đúng là thuần về phụ trợ quần đấu như lời Qua Long nói, nhưng kiếm của bọn này đâ·m ra nhanh lắm, có thể nói chỉ chậm hơn đao thuật của Vô Ngân một ch·út mà thôi.

Chẳng đợi đối thủ tấn c·ông, Vô Ngân chủ động xuất đao. Lúc này có ba tên đứng bao vây lấy hắn, hai trước một sau, hắn đâ·m mạnh mũi đao về đằng trước, nhưng lại xoay vai chém mạnh về một tên đứng đằng sau lưng, tạo thành một hư chiêu đ·ánh lừa thị giác đối thủ, đao mang bất ngờ đổi hướng, nếu đối thủ không phòng bị ắt sẽ bị trọng thương.

Nhưng rồi Vô Ngân mới nhận ra đối thủ nào phải kẻ tầm thường. Lúc Vô Hình Đao chuyển hướng cũng là lúc một thanh kiếm đâ·m nhanh về ngực của hắn, một thanh kiếm khác thì nhằm vào dưới nách cánh tay cầm đao mà đâ·m lên.

Tình thế vô cùng cấp bách, Vô Ngân vội từ bỏ ý định của mình, Vô Hình Đao xoay thành một đường cong quỷ dị thu về trước ngực để đỡ lấy mũi kiếm thứ nhất, đồng thời thân hình hắn cũng xoay một vòng tại chỗ để né đi mũi kiếm thứ hai nhằm vào nách mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!