Chuyển động của Sát Mộc sư đoàn làm rung chuyển cả bầu không khí trong kinh thành Lai Châu. Nó không những trở thành chủ đề bàn tán của thường dân, mà còn làm rục rịch tất cả các thế lực chính trị tại kinh thành, chỉ trong nửa ngày thôi mà binh sĩ của Sát Mộc sư đoàn hết chạy sang Tây rồi chạy sang Đông, khiến đường phố khắp nơi phải chịu cảnh gà bay chó chạy.
Còn ở các thế lực gia tộc thì không ngừng phái người đi tìm hiểu tin tức, bởi Sát Mộc sư đoàn là đại biểu sức mạnh của quân đội Hoàng thất, mỗi lần binh biến trước đây là một lần thanh trừ thế lực thù địch, các ngươi chậm chân trong việc tìm hiểu tin tức thì khác gì những chú v·ịt đang nghe sấm, chẳng may mục tiêu thanh trừ là thế lực nào đó trong nội bộ đế quốc, mà thế lực đó lại có mối quan hệ khăng khít với gia tộc của ngươi, đến lúc Hoàng thất ban xuống một cái sớ danh sách phải đem đi xử tử, chẳng may có tên gia tộc ngươi trong đó thì đã là quá trễ, dù có dâng lên cả cái sản nghiệp đã tích lũy mấy trăm năm cũng không thể tự cứu lấy chính mình.
Dù gì, gia tộc ngươi ch. ết hết rồi thì phần gia sản kia cũng sẽ rơi về phía Hoàng thất mà thôi, bởi vậy việc nhòm ngó tin tức hết sức quan trọng, đủ thời gian thì ngươi có thể sớm phủ bỏ mọi mối quan hệ, chủ động cáo trạng lỗi lầm của đối phương, còn nếu không đủ thời gian thì chỉ còn cách bỏ lại gia sản mà trốn ra khỏi Mộc Long đế quốc, ít ra cũng còn cái mạng.
Thế mới nói vòng xoáy chính trị là một thứ gì đó rất đáng sợ, hôm nay nó có thể đem về cho gia tộc của ngươi biết bao nhiêu là tiền bạc, nhưng chưa chắc ngày mai ngươi còn giữ được cái mạng để mà thoải mái tiêu sài trên đống tiền đó.
Chỉ cần chọn sai nền văn minh thôi, gia tộc của ngươi sẽ bị xóa sổ khỏi mảnh đất này. Đặc biệt là các Đại gia tộc có mối quan hệ với Hoàng thất, tranh đấu ở nơi đó mới là khốc liệt nhất.
Lý Chiến lúc này đã ở rất xa kinh thành Lai Châu rồi, hắn thừa biết những gì sẽ xảy ra ở nội thành, nhưng biết làm sao được, cả vốn lẫn lãi hắn đầu tư vào Vô Ngân trong suốt ba năm qua, đến cái ngày gặt hái thì tên kia lại chạy đi mất, bao nhiêu toan tính của hắn đều bị xáo trộn.
Lúc này hắn cần phải quyết đoán đưa ra sự lựa chọn của mình, chỉ cần thực lực tăng lên, mọi rắc rối đều có thể giải quyết.
Theo kế hoạch cũ, Lý Chiến sẽ â·m thầm xử lý Vô Ngân ng·ay trong đêm nay, nhưng việc xử tử một viên chức quân đội như vậy lại nằm ngoài quyền hạn của hắn.
Tuy là Đoàn chủ, để phán tội ch. ết lên một kẻ đang mang trong mình chức vụ Phó đoàn chủ là điều không thể, hắn phải thông qua Tòa án binh của Hoàng thất, lúc ấy việc sống ch. ết của Vô Ngân làm gì còn nằm trong tay hắn nữa, chưa kể kế hoạch của hắn là phải đích thân giết và thi pháp lên Kết tinh bị nứt của Vô Ngân thì kế hoạch của hắn mới thành c·ông viên mãn được.
Mới đầu hắn dự định sẽ tự tay ám sát Vô Ngân là xong, sau đó đổ lỗi cho sát thủ của bên Mộc Nhân Giả. Nhưng suy đi tính lại, hắn không những muốn Vô Ngân ch. ết mà còn phải thân bại danh liệt nữa, bởi lẽ Thất c·ông chúa cũng vì cái danh hào thiếu niên anh hùng mà si mê Vô Ngân như điếu đổ, vậy nên hắn muốn lật ngược cái danh hào ấy bằng tội danh phản quốc, một kẻ ch. ết đi với cái vết nhơ ngàn đ·ời ấy thì Thất c·ông chúa ắt hẳn sẽ phải rất thất vọng và mau chóng quên tên Vô Ngân kia đi, lúc đó nàng ấy sẽ phát hiện ra chỉ có Đoàn chủ như hắn mới là vị anh hùng ở cái đất kinh đô này, chỉ có hắn mới xứng đáng với nàng.
Bởi vậy mới có cái tấu chương hắn gửi về cho Tam hoàng tử để tố giác Vô Ngân, ngoài ra hắn còn muốn tiền trảm h·ậu tấu, để tránh Vô Ngân bị người của Tam hoàng tử bắt đi trước, hắn thầm hy vọng vì tội danh của Vô Ngân quá lớn mà bỏ qua sự sát phạt vượt quyền hạn của chính mình.
Với cái trù tính có vẻ như hoàn hảo ấy, Lý Chiến muốn mình nhất tiễn hạ song điêu. Nhưng tiếc là người tính không bằng trời tính, giờ này hắn chỉ mong tìm được Vô Ngân sớm nhất có thể, còn việc điều binh gây náo loạn một phương hắn sẽ về chịu tội sau, dù gì lúc này hắn đã gắn cho mình cái mác Truy bắt phản đồ nên mọi việc đều có thể giàn xếp.
…………
Trong một cung điện xoa hoa quyền quý nọ.
Ầm….!
Loạn! Loạn hết rồi!.
"Ai cho hắn cái quyền tự tiện như vậy chứ?".
Tiếng đập bàn vang vọng, khiến cho mọi thứ xung quanh đều phải sợ hãi mà trở nên tĩnh lặng. Tiêng mắng chửi phát ra từ một nam tử hán chạc ba mươi tuổi với khuôn mặt đầy vẻ tức giận.
Trên đầu hắn đội một cái mũ kim quan màu vàng nhạt, kết hợp với bộ y phục có đính kim sa vàng óng toát lên phong thái của một kẻ quyền quý, nét mặt hắn không những anh tuấn mà còn mang một ch·út uy nghiêm hiếm có.
"Xin Tam hoàng tử bớt giận, nghe nói hắn vì đuổi bắt Phó đoàn chủ Vô Ngân nên mọi việc mới thành ra như vậy ạ".
Một tên nô tài đứng cạnh bên Tam hoàng tử giải thích, trên tay hắn là một sấp tấu chương lớn, hẳn là tấu chương tố cáo Lý Chiến của các Đoàn chủ còn lại trong kinh đô.
Tam hoàng tử tức giận cũng đúng thôi, bỗng dưng có người kiện cáo Đoàn chủ dưới quyền của hắn, trong khi hắn chưa biết chuyện gì đang xảy ra, giờ này tất cả các thế lực trong Hoàng thất đều nhìn chằm chằm vào hắn, xem hắn giải quyết việc này như thế nào.
Sát Mộc sư đoàn hiện tại thuộc quyền quản lý của Tam hoàng tử, nhưng vài năm trước thì người nắm quyền lại là Nhị hoàng tử. Kẻ nào được ban quyền quản lý sư đoàn mạnh nhất đế quốc chứng tỏ vị trí và năng lực của kẻ đó trong lòng Bệ hạ rất cao.
Vậy mà Nhị hoàng tử vì quá nôn nóng lập c·ông cho Mộc Long đế quốc, nên đã phái sát thủ đi ám sát Thế tử của tộc Tử Đằng, thế là t·ình hình chiến tranh giữa loài người và Mộc Nhân Giả đang được xoa dịu bỗng nhiên căng thẳng trở lại, đó cũng chính là nguyên nhân của cuộc chiến ba năm về trước mà Vô Ngân đã tham gia.
Sau vụ việc ấy, phía Mộc Long đế quốc phải đền bù một lượng lớn tài nguyên cho Tử Đằng tộc để xóa bỏ hận thù mà r·út quân, còn Nhị hoàng tử thì bị tịch thu mọi quyền hạn trong đế quốc, tự mình sám hối trong lãnh cung hai năm chỉ vì thiếu góc nhìn đại cục mà gây họa.
Đế vương của Mộc Long đế quốc chỉ có vỏn vẹn bảy nhi tử, sáu người con trai và một người con gái, được phong hào lần lượt từ Đại hoàng tử cho đến Lục hoàng tử, còn người con gái ·út chính là Thất c·ông chúa.
Ngoài các quan thần trong triều đình, nhi tử của hắn đều được nắm quyền chính sự trong đế quốc, trong đó có cả sự vụ về phát triển kinh tế và cả việc nắm giữ binh lực, duy chỉ có Thất c·ông chúa thì chỉ được nắm các sự vụ mang tính h·ậu cần mà thôi.
Nay Đế vương đã lớn tuổi, hắn lại chưa chịu sắc phong ai lên làm Thái tử để chuẩn bị truyền lại ngôi vị Đế vương, nên cuộc đua cho vị tri ấy đã và đang diễn ra từng ngày, từng giờ.
Việc các Hoàng tử tranh nhau lập c·ông cho đế quốc, không những muốn thể hiện năng lực bản thân trong mắt vị Đế vương kia mà còn muốn lôi kéo được các thế lực khác về tay mình nhằm tăng sự ủng h·ộ của họ.
Rất may các cuộc tranh đua ấy đều lấy Mộc Long đế quốc làm gốc, không xâu xé nội bộ lẫn nhau, đều không dám vượt qua giới hạn cho phép, duy chỉ có trường hợp của Nhị hoàng tử vì thiếu cái nhìn đại cục mà đi sai một bước, hỏng cả bàn cờ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!