Chương 111: Có bằng hữu tới đòi nợ

Một giờ sau, Vô Ngân cùng nhóm người của mình lục tục rời khỏi tửu lầu Xuân Phong. Bộ dáng lúc đi vào phong vân khinh đạm bao nhiêu, thì đến lúc trở ra khuôn mặt hắn trầm lắng bấy nhiêu. Đủ để biết cái nơi này đang đè lên hắn một thứ áp lực vô cùng lớn.

Trên xe ngựa, ngoái đầu nhìn lại cái cảnh nh·ộn nhịp mà diêm dúa trong mắt, Vô Ngân bất giác siết chặt nắm tay. Hắn nhận ra, một khi rời khỏi chốn rừng sâu thì thực lực và quyền lực mới là hai thứ cực kỳ quan trọng để tồn tại ở nơi này.

Khác với ba năm về trước, khi mà hắn chỉ tập trung vào c·ông danh, chém chém giết giết trên chiến trường, nó đơn thuần đến cực điểm, mọi â·m mưu hay thủ đoạn chỉ để phân định rõ hai chữ sống hoặc ch. ết mà thôi.

Nhưng giờ thì khác, một khi đã hành tẩu trong giang hồ, dù là kẻ thù cũng phải nhìn sắc mặt của nhau mà nói chuyện, thực lực đã yếu, lại không có thế lực chống lưng thì chỉ có thể ngoan ngoãn đứng im mặc cho kẻ khác nhào nặn.

Ngày hôm nay, sau cuộc thương lượng một chiều trước Nhã Kiều, tuy có hai điều kiện, nhưng thực tế, nàng ta chỉ cho hắn một điều kiện duy nhất mà thôi, bởi một triệu Mộc Ngọc là con số không tưởng, hắn cho rằng nàng hô loạn để mình thấy khó mà bỏ cuộc, với chừng ấy tiền cũng đủ thành lập một cái vương quốc nhỏ chứ chẳng chơi.

"Khó! Thật sự là quá khó! Mới một Tửu Thần Côn thôi mà đã ép ta đến nhường này, vậy… những Thần Côn khác đang rải rác trong thiên hạ thì sao?"

Vô Ngân thở dài một hơi, trước đó hắn còn muốn mình mạnh lên bằng cả hai con đường. Một là tu luyện Vô Tướng Thần Thụ đến cảnh giới đỉnh cao của thế giới này, hai là thu thập toàn bộ Bách Đoạn Thần Trúc, có như vậy mới đảm bảo chắc chắn sẽ Phi thăng phá giới thành c·ông.

Giờ đây, hắn cảm thấy mình có hơi nhụt chí, đi hướng Đông thì vấp phải Sát Nguyệt Đoàn hùng mạnh, chạy hướng Tây thì đá phải tửu lầu Xuân Phong thần bí.

Mới xuống núi đã như vậy, thử hỏi khi lặn lội khắp Mộc Châu đại lục sẽ phải đụng chạm với bao nhiêu thế lực khác nữa?

"Không được! Ng·ay cả thần tiên đ·ánh nhau cũng đã thấy rồi, từ khi nào đạo tâ·m của ta yếu đuối đến vậy?"

Bép!

Bất ngờ, Vô Ngân vung cánh tay tát mạnh lên mặt một cái, tựa một lời cảnh tỉnh cho chính mình.

Âm thanh giòn tan vang lên trong xe ngựa lập tức thu h·út mọi ánh nhìn. Qua Long nhíu mày khó hiểu, An Bình biểu t·ình ngơ ngác, Quang Mục đang ngồi trước đ·ánh xe cũng tò mò mà quay lại nhìn.

Vô Ngân buồn bực thoát ra khỏi tạp niệm, phát hiện ai cũng đang chú mục vào mình, hắn nghiêng đầu che đi một bên má đỏ ửng, sau đó trầm giọng nói.

"Ta đ·ánh vào mặt để lá gan được to ra thôi, các ngươi đừng để ý đến ta".

Qua Long: …

Quang Mục: …

"Dạ! Lời vàng ý ngọc Vô Ngân ca ca dạy, đệ nguyện khắc cốt ghi tâ·m."

Duy chỉ có An Bình là hào hứng cất giọng đáp lại. Không những thế, nó còn lôi ra một cuốn sổ nhỏ, nắn nót ghi chép từng chữ một vào đó,

"Mẹo vặt cuộc sống số 1003: Tát vào mặt có thể giúp gan to ra".

………

Đoàn người Vô Ngân không lập tức đi tới phủ của Tam hoàng tử ng·ay, hắn ra lệnh ghé về chỗ ở của mình trước, sau khi thả Quang Mục và An Bình xuống xe, hắn với Qua Long mới quất ngựa rời đi.

Trên đường, hai người trao đổi với nhau rất nhiều.

Từ miệng Qua Long, Vô Ngân biết được cuộc chiến ngầm giữa Tam hoàng tử và Đại hoàng tử đang đến hồi g·ay cấn, tuy thế cục hiện tại rất cân bằng, giống như sóng yên biển lặng, nhưng chỉ những kẻ trong cuộc mới thực sự hiểu rõ, trời quang mây tạnh là cảnh tượng trước khi bão táp phong ba kéo đến.

"Ngươi muốn gặp Tam hoàng tử để nhờ hắn giúp sao?"

Sau một hồi chần chừ, Qua Long không nhịn được mà mở lời.

Vô Ngân rốt cuộc cũng không giấu diếm nữa, hắn thở dài rồi nói.

"Thú thật với ngươi, ta nghi ngờ tửu lầu Xuân Phong đang giữ một thứ đồ của mình, nếu họ là một cái thanh lâu bình thường thì không có gì để nói, nhưng sự bí ẩn của họ ngươi cũng thấy rồi đấy.

Ta mặt dày đi thương lượng, đổi lại chỉ rước nhục vào thân, một là bán thân cho họ hai năm, hai là đổi bằng một triệu viên Mộc Ngọc.Bán thân?

Một triệu Mộc Ngọc?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!