Một hồi lâu sau, Mặc Đình đã làm xong bữa tối và
bước lên lầu, đẩy cửa ra liền nhìn thấy Đường Ninh
ôm hoa hồng ngồi trên giường, cô đang đếm số bông
hoa, hai má đỏ bừng, đôi môi mỏng hé ra rồi mím lại,
Vô cùng căng mọng mê người…
"Lần đầu tiên em được tặng nhiều hoa đến như vậy!"
Đường Ninh kinh hỉ cảm thán: "Mặc Đình, em thật sự
rất vui…"
Mặc Đình nhìn thấy dáng vẻ thỏa mãn của cô, khoanh
tay lại từ trên cao nhìn xuống cô: "Sao em lại dễ nuôi
như vậy? Chỉ là mấy bông hoa đã khiến em vui vẻ đến
như vậy, anh vẫn còn nhiều thứ muốn đưa cho em,
nhưng mà cho đến bây giờ em cũng nói là em không
cần, sao em không hề giống với những người phụ nữ
khác, thích kim cương, thích vàng bạc? Hay là, em
thích sự nỗi tiếng… muốn đạt được ngay bây giờ?"
Đường Ninh khẽ cười, ngắng đầu lên nhìn Mặc Đình,
trả lời: "Em đã có anh rồi, còn chưa đủ tham lam
sao?"
"Em đã kết hôn với anh, có được danh phận là vợ của
anh, có được một nửa tài sản của anh, lại có được cả
quãng đời còn lại của anh, vàng bạc? Nổi tiếng?
Những thứ đó em có thể tự mình kiếm được, hơn
nữa, những thứ đó có thể trân quý hơn anh sao?"
Trong lòng Mặc Đình rung động, trực tiếp cúi người
hôn lên môi Đường Ninh: "Cái miệng rất ngọt, khiến
cho anh lại nhịn không được muốn ăn."
Đường Ninh ôm lấy bả vai của Mặc Đình, nghiêm túc
đáp lại nụ hôn của anh, môi lưỡi giao nhau, hai người
đã không kìm lòng nổi mà ngã trên chiếc giường lớn,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!