"Cái gì. Không phải?"
Tôi hỏi, liên tục nhìn thoáng qua trên đầu anh ấy.
"Rồi sao……. "
"Tại sao nó lại trở về với "đệ nhất thiếu gia"?"
"À…?"
"Không, đừng bận tâm. Nói vậy không đúng. "
Derrick chuyển chủ đề trước khi tôi có cơ hội hiểu ý của anh ấy về điều đó.
"Ta đến đây để đưa cho em cái này. "
Một tay bưng khay lên, anh dùng tay còn lại mò vào túi áo ngực.
Mắt tôi mở to trước thứ mà Derrick đang chìa ra cho tôi.
Đó là một chiếc khăn quàng cổ dành cho phụ nữ không hợp với bàn tay to của anh ấy.
"Đây là……. "
"Em hiện tại không thể tiếp tục như vậy nhỉ. "
Anh lạnh lùng lẩm bẩm, nhìn thoáng qua cổ tôi.
Cổ tôi vẫn còn quấn băng để trông giống một bệnh nhân hơn.
Trông tôi có vẻ vui nhộn như thế này nhưng khuôn mặt của Derrick vô cảm, không hề có một nụ cười nhếch mép.
"Đã có quá nhiều tin đồn xấu xung quanh. Em không biết rằng những tin đồn khác sẽ hình thành khi xoay quanh chiếc khăn tay mà một người mà em thậm chí không biết tên đã đưa cho.
"……. "
"Luôn cân nhắc vị trí của mìnhtrong vòng tròn xã hội và sức nặng phải gánh trên vai trước khi hành động. "
Tôi há hốc mồm khi nhìn đi nhìn lại chiếc khăn và Derrick.
Anh ấy đang nói về chiếc khăn tay mà Buinter đưa cho tôi.
Derrick bảo Emily vứt nó đi, nhưng nó đã được giặt sạch và cất cẩn thận trong ngăn kéo trong phòng của tôi.
"Làm sao anh ta biết rằng một người đàn ông đã đưa cho tôi cái này?"
Tôi cảm thấy sởn da gà trước cái nhìn sâu sắc và thông minh tuyệt vời của anh ấy.
Tôi đã nghĩ rằng anh ấy sẽ mắng tôi ngay khi anh ấy mở miệng …….
Tôi không biết Derrick cũng sẽ như thế này.
Tôi nghĩ về cách tôi có thể tiếp nhận điều này, sau đó nói.
"…… Cảm ơn ngài. "
Tôi quyết định đối xử tốt với Derrick và cố gắng hết sức để không tiếp xúc da thịt với anh ấy trong khi chấp nhận chiếc khăn vì anh ấy rất ghét Penelope.
"Ồ. Nó trông khá đắt. "
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!