Chương 3: (Vô Đề)

Về đến ký túc xá, Mạnh tỷ vẫn không chịu từ bỏ, nhất quyết muốn truy hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

"Thật sự, không có, gì, cả!" Khương Đường nghiêm túc phủ nhận, cố làm Mạnh tỷ quên chuyện đó đi.

"Được rồi…" Mạnh tỷ miễn cưỡng đồng ý. Quay đầu, cậu ta lập tức nhắn vào nhóm chat bốn người trong ký túc xá. Mạnh tỷ còn làm trò ngay trước mặt Khương Đường, khiến chiếc điện thoại trong túi cậu rung lên bần bật.

Khổng Tử: @Đường Đường, @Mạnh Tử, Đường Đường có tin tức gì lớn à? 

Tăng Tử: @Đường Đường. 

Mạnh Tử: Đường Đường bắt cóc ngô, Khổng Minh huynh mau tới cứu trẫm. 

Khổng Tử: Tỷ muội đừng sợ, ta đang ở trên tàu, lấy tốc độ 160 km/h hướng về phía ngươi đây. 

Mạnh Tử: Dư muốn căng không sdundwegyua…

Khương Đường trố mắt nhìn Mạnh tỷ đang lăn lộn trên giường, bấm loạn bàn phím. Rồi cậu nhìn vào tên nhóm chat thay đổi trong chớp mắt. Rốt cuộc là duyên phận gì đã khiến cậu và ba người bạn kỳ quái này gặp gỡ?

May mắn là trong nhóm vẫn có người tỉnh táo.

Tăng Trác Ngôn đổi tên nhóm thành "Lâm Tây 604" .

Mạnh Tỷ đổi tên nhóm thành "Nho Gia Tứ Thánh". 

Tăng Trác Ngôn đổi tên nhóm thành "Lâm Tây 604".

Mạnh Tỷ bị admin cấm chat 10 phút.

Tăng Trác Ngôn: Đường Đường, hiện tại tớ và Tiểu Lỗ đều đang ở trên tàu, tối nay về ký túc xá rồi nói chuyện. Điện thoại của Tiểu Lỗ tớ đã tịch thu rồi, cậu yên tâm.

Khương Đường… cậu không yên tâm nổi. Ký túc xá cậu có bốn người. Khổng Minh, Mạnh tỷ, Tăng Trác Ngôn. Khổng Minh và Mạnh tỷ tính tình tùy tiện, nghĩ gì làm nấy. Vừa mới chuyển vào ký túc xá, sau khi giới thiệu xong, hai người đã cảm thán duyên phận, nhất quyết phải lập một nhóm "Nho Gia Tứ Thánh", dùng chút kiến thức văn ngôn còn sót lại sau kỳ thi đại học để đối thoại. Tăng Trác Ngôn thì không hề giống cái tên của mình, ít nói nhưng lại rất điềm tĩnh.

Nhưng cuối cùng cậu ấy cũng không biết làm thế nào lại chấp nhận cho hai người kia làm loạn. Một mình Khương Đường còn có thể vùng vẫy được bao nhiêu đây?

Vì thế, tối nay chờ đợi cậu không phải là cuộc hội ngộ anh em, mà rõ ràng là một cuộc thẩm vấn!

"Đường Đường, khai thật thì khoan hồng, chống cự thì nghiêm trị." Khổng Minh vừa về ký túc xá đã không kịp thở, lôi cái ghế đẩu nhỏ ra ngồi trước mặt Khương Đường. "Trong tháng này, cậu lén lút có tiến triển gì với ai à?"

"Ăn nói cho đàng hoàng," Tăng Trác Ngôn đến muộn hơn vài bước, nghe Khổng Minh lảm nhảm, liền liếc mắt trừng cậu ta một cái. Cậu đặt hành lý của mình và Khổng Minh xuống, sau đó kéo rèm, đóng cửa lại, còn rót cho Khổng Minh một ly nước và bóc một túi hạt dưa.

Khương Đường cảm thấy trong tình huống này, nếu cậu không nói vài câu, e rằng không thể bước ra khỏi cánh cửa phòng 604 này.

"Thật sự không có gì hết mà," vì không thể lừa dối thêm được nữa, Khương Đường đành phải thú nhận một phần nhỏ. "Hôm nay tớ cùng Mạnh tỷ đi l*m t*nh nguyện bảo vệ răng. Có một bác sĩ nói tình trạng răng của tớ không tốt, còn… còn thua cả một đứa trẻ sáu bảy tuổi. Bị so sánh trực tiếp với một đứa nhỏ hơn mười tuổi, cậu không cho phép tớ ngại ngùng một chút sao?"

"Thật sao?" Khổng Minh linh cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy. "Bác sĩ nam hay nữ?"

"Bác sĩ nam. Ôi, mấy cậu đang nghĩ gì thế. Mau đi dọn đồ đi, lát nữa còn điểm danh. Ngày mai khai giảng rồi, sáng mai tớ còn có tiết nữa cơ," Khương Đường thật sự không muốn hồi tưởng lại chuyện sáng nay, tại sao mình lại mất mặt đến thế.

"Sáng mai cậu có tiết gì chứ. Cậu học đủ tín chỉ rồi còn gì, lại đi học thay cho người khác à?" Khổng Minh dù nghi ngờ vị bác sĩ nam kia, nhưng đã bị Khương Đường đánh lạc hướng.

Tình hình của Khương Đường, các thành viên trong ký túc xá cũng ít nhiều biết. Khương Đường vừa vào trường đã nhận đủ loại việc làm thêm để kiếm tiền học phí và sinh hoạt. Bọn họ cũng từng đề nghị giúp đỡ, nhưng Khương Đường đều từ chối.

"Ừ, một tiết Lý luận và Dưỡng sinh Đông y. Tớ thấy rất thú vị, lại còn vừa được học ké vừa có tiền nữa," Khương Đường thật sự thấy cuộc sống hiện tại của mình rất tốt, có thể tự nuôi sống bản thân và làm những điều mình thích. Cậu không muốn bạn cùng phòng lo lắng cho mình. "Thôi được rồi, các cậu không ép hỏi tớ nữa chính là giúp tớ lớn nhất rồi đấy."

Cuối cùng cũng dỗ dành được hai "ông tướng" trong ký túc xá, Khương Đường điểm danh xong thì quay lại sắp xếp lịch trình tuần sau: bảy tiết học thay, hai buổi gia sư, và một buổi hoạt đ*ng t*nh nguyện cuối tuần…

Sắp xếp xong thời gian, Khương Đường lại tính toán thu chi trong tuần. Thu nhập 460 đồng, tiền cơm 200 đồng, vậy là cậu có thể mua thêm một phần kẹo cho mình rồi.

Khương Đường vui vẻ đặt hàng trên mạng. Cậu vốn định viết thêm một chút trước khi ngủ, nhưng di chứng của việc thức khuya hôm qua lại quay lại. Mới gõ được vài dòng, đầu cậu đã gật gù không ngừng. Cuối cùng, khi đầu đập vào cạnh máy tính, cậu mới giật mình bừng tỉnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!