Người đàn ông kia đã đi theo Ôn Dịch Hành rất nhiều năm, hiện giờ là trưởng bộ phận tài chính thị trường ở một công ty chi nhánh của tập đoàn Wings tại New York, theo lý mà nói thì không nên hồ đồ mờ mắt mà làm chuyện khác người với Ôn Vãn Vãn như vậy.
Đáng tiếc, mùi hương ôn nhu là mồ chôn anh hùng, đàn ông không thể quản được đũng quần của mình chỗ nào cũng có.
Hiện tại chuyện hợp tác giữa hai nhà đã bàn bạc xong, chỉ cần mọi việc không đi quá xa thì trước lợi ích khổng lồ, mấy tai tiếng yêu đương gì đó cũng không đáng nhắc tới.
Cho nên Ôn Vãn Vãn đang định âm mưu làm chuyện gì, đại khái Kinh Hạ cũng đã đoán được bảy tám phần.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Ngài muốn trả thù ngài Ôn cũng không thể lấy thân thể của mình ra đùa giỡn như thế."
"À, vậy sao? Nếu tôi không thể." Ôn Vãn Vãn hỏi: "Vậy dựa vào cái gì mà bọn họ có thể làm thế chứ?"
Kinh Hạ im lặng, cuối cùng nhặt lọ thuốc trên mặt đất, không nói một lời mà đứng dậy rời đi.Không biết mưa đã tạnh từ lúc nào, ở trên sân thượng của chung cư, hơi nước dày đặc trong không khí vẫn làm cho khung cảnh trước mắt mơ hồ không rõ.
Một tia sáng màu đỏ cam yếu ớt "Tách" một tiếng cắt ngang qua màn đêm mông lung.
Có một ánh lửa cùng với làn khói trắng bay lên, cô nhìn thấy sắc trời nhợt nhạt trong thành phố này.
Đoàn tàu khởi động, ánh đèn đường màu vàng cam, trắng bạc, trên đường lớn xe cộ nối đuôi nhau đi lại như nước, đèn trên đuôi xe giống như là những viên trân châu trôi nổi giữa dòng. Vô số ánh đèn khảm vào màn đêm đen vô tận, làm cho người ta cảm thấy như bị lạc.
Tình huống hiện tại còn khó khăn hơn so với dự đoán của Kinh Hạ rất nhiều.
Thật ra từ hai năm trước, lúc cô đồng ý với Mylan sẽ tiếp nhận nhiệm vụ này của FBI, đã từng nghĩ tới con đường này sẽ khó đi đến cỡ nào.
Cho nên chuyện từ bỏ căn bản không nằm trong phạm vi suy xét của cô.
Tuy rằng hiện giờ cô vẫn đang giấu giếm được thân phận thật sự của mình, nhưng một khi Hoắc Sở Trầm đã nghi ngờ cô là người của Nanno, như thế tất nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Cái này cũng có nghĩa là, cô không biết trước khi bản thân tra ra được chân tướng, còn có thể lợi dụng Ôn Vãn Vãn để tiếp cận Hoắc Sở Trầm được bao lâu.
Cho nên, cần phải nhanh chóng nghĩ ra biện pháp đối phó.
Nhưng mà cô cần phải làm gì đây?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kinh Hạ suy nghĩ, cô cảm thấy phương pháp tốt nhất hiện nay là xuống tay từ phía gia tộc Nanno.
Kẻ thù của kẻ thù là bạn bè.
Nếu có thể lấy một đầu danh trạng (1) để ràng buộc lợi ích của cô và Hoắc Sở Trầm ở bên nhau, tìm một động cơ hợp lý làm cho Hoắc Sở Trầm tin tưởng cô tiếp cận Ôn Vãn Vãn, thậm chí là tiếp cận anh, đều bởi vì hai người có chung kẻ địch.
Như vậy, ít nhất cũng có thể chứng minh cô không phải là gián điệp của Nanno.
Nguy hiểm được giải trừ, cô vẫn có thể ở lại bên cạnh Ôn Vãn Vãn như cũ.
Cô phun ra một làn khói thật dài, Kinh Hạ lấy điện thoại từ túi áo ra, cúi đầu cạy nắp bật lửa, lấy ra một chiếc thẻ liên lạc có kích thước bằng móng tay cái.
Điện thoại kết nối được, phía bên kia truyền đến âm thanh của Mylan.
Quả nhiên hắn ta vẫn chưa ngủ.
Giống như là mỗi khi cô cần hắn ta giúp đỡ, hắn ta sẽ vĩnh viễn xuất hiện.
Kinh Hạ bỗng cảm thấy trong lống ngực ấm áp, khói thuốc lá đang khuếch trương trong lá phổi giống như là ngọn đuốc, hong khô thân thể lạnh ướt của cô.
"Nhận được điện thoại của em thật là tốt." Hắn ta nói, trong giọng nói tràn ngập sự an tâm: "Sao vậy? Em không gặp phải nguy hiểm gì chứ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!