"Từ lúc gặp tôi, em chưa từng nói một câu thật lòng."
Giọng nói của người đàn ông lạnh lùng, can đảm. Rõ ràng là giọng điệu rất nhẹ nhàng, nhưng khi nói có thể làm người khác nổi gai ốc.
Hoắc Sở Trầm là người như thế nào, Kinh Hạ sao lại không hiểu rõ.
Chuyện đến ngày hôm nay, thật ra cô cũng không biết, bản thân rốt cuộc đã dùng cách nào mà lại dùng những lời nói dối vụng về hết lần này tới lần khác để trốn khỏi sự thấu hiểu của anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đó chẳng qua là sự nuông chiều của anh, còn là sự kiêu ngạo của anh, Kinh Hạ không dám nói.
Nhưng việc đó có thể khẳng định là, khác với lần đầu tiên muốn giết người, lần này anh đồng ý ngồi xuống nói chuyện với cô.
Việc này cũng thể hiện rõ rằng Hoắc Sở Trầm bây giờ, muốn giết cô là thật.
Không muốn giết cô, cũng là thật.
Nhưng nếu anh muốn giết cô thật, thì với tính cách của anh, căn bản là lười nghe cô giải thích như thế này rồi
Hai người im lặng vài giây.
Hoắc Sở Trầm cười rộ lên. Anh không để ý mà dựa lên sofa, ánh sáng và bóng tối đan xen nhau, các góc cạnh trên mặt nổi bật trong màn đêm.
"Em muốn rời khỏi sao?" Anh đột nhiên hỏi.
Kinh Hạ không ngờ anh sẽ hỏi câu hỏi đó, có chút giật mình nhìn anh, "Ngài Hoắc đây là... ý gì?"
"Không có ý gì cả,"Hoắc Sở Trầm giải thích, "Lúc đầu tôi đến bên em, không phải chủ ý của tôi, nếu bây giờ em muốn đi, tôi có thể để em đi."
"Nếu không đi?" Kinh Hạ hỏi lại, giọng điệu quyết đoán.
Hoắc Sở Trầm ngẩn ngơ, nhưng rất nhanh đã lấy lại trạng thái bình thường.
Một bàn tay của anh bắt đầu vô ý thức đánh vào tay vịn sofa, nhỏ nhẹ nói: "Nếu không đi, thì sau này sẽ không có cơ hội đi được nữa đâu. Trở thành người của tôi, giống như em từng nói, không có đường rút lui."
Lại im lặng, không khí đóng băng, nói chuyện tiến thoái lưỡng nan, không biết đi đâu.
Hoắc Sở Trầm dường như hiểu ý của cô, cười, liền đứng lên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng còn chưa đi được một bước, liền nghe thấy giọng nói người phụ nữ phía sau, cô cũng đứng dậy theo.
"Tôi ở lại."
Đơn giản ba chữ, âm thanh hùng hồn.
Bước chân Hoắc Sở Trầm dừng lại, cau mày nhìn cô.
"Tôi nói tôi ở lại."
Kinh Hạ lại nói một lần nữa, ánh mắt và ngữ điệu kiên quyết giống nhau.
Trong lồng ngực thoáng chốc khơi dậy một cảm giác hoàn toàn trái ngược
- vui mừng và buồn bã.
Chúng tồn tại cùng nhau, giống lửa rừng gặp gió, thổi quét thế giới, chớp mắt nó bùng cháy thành cơn thịnh nộ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!