Nắng ban mai mang theo hơi ẩm, ánh sáng chiếu vào căn phòng ngủ trống trải. Cô ngồi dậy, dang ra hai cánh tay, cảm thấy mệt mỏi.
Bass lúc này mở cửa đi vào, thấy cô tỉnh lại ông ấy có chút kinh ngạc nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường, đi đến chiếc tủ thấp trong phòng.
"Khá hơn chưa?" Ông ấy cười hỏi, cầm chiếc ấm nhỏ đặt trên tủ rót cho Kinh Hạ một cốc nước nóng.
Kinh Hạ gật đầu, nhận ly nước mà Bass đưa tới, nhưng tay cầm cốc của Bass lại nắm chặt không buông.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Kinh tiểu thư có biết rõ tình trạng sức khỏe của mình lúc này không?" Ông ấy nhìn cô với vẻ mặt dịu dàng như cũ.
Bởi vì tuổi già, đôi mắt lam nhuốm một tầng sương xám, vốn là âm u, nhưng bên trong thỉnh thoảng lưu chuyển ánh sáng, tựa hồ có thể nhìn thấy vạn vật.
Kinh Hạ trong lòng rùng mình, vô cớ có chút thấp thỏm.
Thấy cô không trả lời, Bass tiếp tục: "Rối loạn căng thẳng sau chấn thương, Kinh tiểu thư đã trải qua những gì trong quá khứ mà có phản ứng căng thẳng nghiêm trọng như vậy?"
"Tôi chưa từng giết người bao giờ." Kinh Hạ khinh thường nói, "Ai nhìn thấy cảnh tượng kia cũng đều sợ hãi cả thôi."
"Ồ?" Bass nhướng mày, lộ vẻ nghi hoặc, "Thật thú vị, Kinh tiểu thư không sợ tầng hầm của Murphy, cũng không sợ trận đánh nhau trong quán bar, mà là sợ hãi trước hai tên tù nhân yếu đuối?"
Đối mặt với sự chất vấn của ông ấy, Kinh Hạ có chút cáu kỉnh. Cô hít một hơi thật sâu, dùng tay vò tóc, ngước mắt nhìn Bass, nói với thái độ kiên quyết: "Tôi không sao."
"Chuyện này có liên quan đến những người thân đã chết của cô sao?" Bass vẫn không chịu bỏ qua, những câu hỏi giống như rắn độc, càng lúc càng siết chặt.
Kinh Hạ sắc mặt đột nhiên thay đổi, "Ông cứ việc nói thẳng, Kerry làm tôi nhớ đến cái chết của bố tôi dưới họng súng của Nanno. Lần đó Mafia đã triển khai trận khủng bố để trả thù ở Little Italy. Ngài Hoắc biết tất cả những điều này, ông không cần nhắc lại."
Mùi thuốc súng trong lời nói quá rõ ràng, nếu tiếp tục tình huống sẽ căng thẳng, hai người cũng không nói thêm lời nào, bầu không khí trở về im lặng.
Ngừng một lát, Bass ra vẻ thoải mái mà nhún vai, thở dài nói: "Vậy là không được đâu… Nếu cô quyết tâm đi theo ngài Hoắc thì phải học cách giết người và tiếp nhận trị liệu…"
"Tôi sẽ ổn thôi."
Bass mỉm cười, ngừng nói và trở lại vẻ lịch lãm lúc đầu. Ông ấy để lại một ít thuốc an thần, dặn Kinh Hạ uống đúng giờ rồi tạm biệt cô.
Khi cánh cửa đóng lại, Bass gọi điện cho Hoắc Sở Trầm.
" Kinh tiểu thư tỉnh rồi."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lời này khiến đầu dây bên kia khựng lại một lúc. Anh khẽ "ừm" một tiếng, Bass nghe ra giọng anh đã khàn đi nhiều.
Đi theo Hoắc Sở Trầm mười mấy năm, Bass nắm rõ từng thay đổi nhỏ nhất ở anh như lòng bàn tay.
Đây là lần thứ hai anh phái người suốt đêm đưa ông từ Jersey đến Manhattan chỉ vì người phụ nữ kia. Nhưng hoàn toàn bất đồng với thái độ qua loa lần trước, lần này Hoắc Sở Trầm lại lộ ra sự quan tâm hiếm có.
Nhưng cô gái kia...
Bass do dự, nhớ lại thái độ lảng tránh của cô, cau mày.
"Ngài Hoắc," trước khi tắt cuộc gọi, Bass trầm giọng nói: "Kinh tiểu thư dường như đang che giấu điều gì đó về quá khứ của mình. Cô ấy cũng rất chán ghét chứng rối loạn căng thẳng và không chịu hợp tác điều trị. Tôi lo lắng..."
"
"Hiểu rồi." Hoắc Sở Trầm ngắt lời.
Không khí trong xe ngột ngạt, Hoắc Sở Trầm cúp điện thoại, xoa xoa lông mày đau nhức, mở cửa kính xe ô tô ngồi phía sau.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!