Chương 31: (Vô Đề)

Vito càng nghĩ càng thấy sốt ruột. Dù gì Kinh Hạ cũng là người của Hoắc Sở Trầm giao cho cậu ta, lần đầu tiên làm việc đã bị thương, tính ra cũng là do cậu ta huấn luyện không tốt.

Nghĩ đến đây, Vito khịt mũi rồi phun bã kẹo cao su trong miệng ra, kêu mọi người cùng mình xuống xe. 

Vừa mới đi tới vài bước, đường đi đã bị một chiếc Rolls

-Royce Cullinan chặn lại.

Cửa sổ xe hạ xuống, Vito nuốt nước bọt nhìn vào gương mặt sắc lạnh như băng ở ghế sau, giọng yếu ớt kêu lên: "Ông chủ!"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Hoắc Sở Trầm ngẩng đầu rồi thuận miệng lên tiếng, đôi mắt đen láy khi nhìn sang Vito, sắc mặt có chút khó coi.

"Cô ấy đâu?" giọng nói trầm lặng trực tiếp phát ra.

Rõ ràng chưa nói là ai, nhưng Vito có tật giật mình ngay lập tức hiểu ra.

"Kinh tiểu thư…" Vito có ý đồ tìm cách cứu mình một phen, căng da đầu nói: "Cô… cô ấy nói đi đến phía trước xem sao."

Nghe vậy, Hoắc Sở Trầm càng nhíu mày, lẳng lặng xuống xe.

Vito thấy sắc mặt của anh có chút không đúng, chỉ cảm thấy bên trong lớp áo ba lỗ của mình đã nhanh chóng đổ mồ hôi, nên lon ton chạy lên đuổi theo, nhỏ giọng nói: "Đi vào cũng chưa lâu, tôi có đưa tai nghe không dây cho cô ấy, nếu như có chuyện gì cô ấy sẽ liên lạc với tôi. Nhưng đến giờ vẫn chưa có tin tức gì, vì vậy chắc là…"

Cách đó không xa, quán bar truyền đến một tiếng xôn xao, đám người chen chúc đẩy nhau la hét chạy ra ngoài, hiện trường đột nhiên hỗn loạn. Tiếng ồn đột ngột dừng lại, Vito nuốt nước bọt nhìn vào sự kinh hoàng phía sau cánh cửa.

Sáu người đàn ông nằm trên mặt đất với nhiều tư thế khác nhau, một số nằm gục dưới đất, một số thì đau đớn mà rên rỉ. Còn tên "Der Zauberberg" mà lúc trước cậu ta từng lo lắng nhất lại bị thương nặng nhất, hiện tại đã ngã ngửa ra hôn mê bất tỉnh. 

Mọi người nhìn nhau ngẩn người. 

Chỉ có Hoắc Sở Trầm vẫn còn bình tĩnh, bước chân hơi dừng lại một chút rồi lách qua đám người trước mặt. 

Trong quán bar gần như trống rỗng, tiếng nhạc Heavy metal vẫn đang vang lên, những đốm sáng xanh đỏ lượn vòng trên sàn nhảy, khiến người ta lóa cả mắt. 

Hoắc Sở Trầm nhanh chóng nhận ra bóng dáng mảnh khảnh trong chiếc áo khoác ngắn màu đen ở góc tối quán bar. Mái tóc dài hơi xoăn xõa ra, sau đó cô xách người kéo lên ghế, tóc mái lại trượt xuống che đi vết thương ở trên mặt. 

Cô dùng đầu gối đè người đó xuống, sau đó đứng dậy vén tóc, bấm tai nghe rồi không chút băn khoăn mà báo cáo: "Đã tìm được Kerry."

Khoảng cách quá gần, Kinh Hạ nghe thấy tiếng trả lời ngay sau lưng, vừa quay người lại liền bắt gặp đôi mắt sâu hút như giếng cổ. Lúc này, anh cũng đang nhìn cô, ánh mắt sắc bén.

"Lại đây."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Giọng nói của Hoắc Sở Trầm trở nên nặng nề, như thể có chút không vui. 

Người ở phía sau anh vừa nghe lệnh liền rút súng tiến lên phía trước, cả hiện trường đều bị khống chế.

Kinh Hạ không biết anh đang bực chuyện gì nên mới buông Kerry ra đi về phía Hoắc Sở Trầm.

Trong tay bỗng chốc trống rỗng, gậy baton liền bị anh cướp lấy, người đàn ông nắm chặt lấy tay cô rồi kéo cô ra phía sau mình. 

Hoắc Sở Trầm không nói gì, quay đầu lại lạnh lùng liếc nhìn cô, ánh mắt dừng lại trên gò má bị trầy xước vì vật lộn của cô, nhìn đến Kinh Hạ thấy tim có chút đập nhanh.

"Ông chủ!"

Vito bước ra từ phòng điều khiển của quán bar với chiếc laptop và điện thoại trên tay. Khi mở ra, bên trong đều là hành tung của Hoắc Sở Trầm. 

Gián điệp là ai, không cần nói cũng biết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!