Anh gật đầu: "Là như vậy đấy. Các thao tác nhanh hơn và linh hoạt hơn là được. Đây là cơ hội duy nhất để em có thể hạ được đối thủ từ trên người xuống."
"Đừng lãng phí nó." Hoắc Sở Trầm ngừng lại một chút rồi buông tay cô ra: "Em làm lại một lần đi."Hai tuần trôi qua rất nhanh, bữa tiệc cảm ơn của Murphy cũng đã đến.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kinh Hạ nhìn thấy chiếc váy tua rua màu quế bằng vải voan do nhà thiết kế đưa đến mà mí mắt không ngừng giật giật.
Nếu như cô nhớ không nhầm thì chiếc váy này là thiết kế cao cấp của Marchesa trong mùa xuân năm nay, biểu tượng cho sự cao quý và xa xỉ.
Chiếc váy bằng vải voan mỏng manh như ẩn như hiện, phối cùng với từng lớp tua rua đính đá cùng với lông vũ tinh tế. Mỗi một bước đi đều đong đưa linh động. Thêm vào đó là từng đường thêu tỉ mỉ tạo nên điểm nhấn cùng với những đường cắt xẻ uyển chuyển, chiếc váy này nhìn thế nào cũng giống như một tác phẩm nghệ thuật.
Vậy mà Hoắc Sở Trầm bảo cô mặc bồ đồ sang trọng như vậy để… đi ăn trộm?
Kinh Hạ nhíu mày, còn chưa kịp mở miệng thì trên tay đã cảm thấy nhẹ bẫng, ngay cả bộ nội y cô đang định mặc vào cũng bị nhà thiết kế lấy mất.
"Bên trong bộ váy này đã có đệm sẵn rồi, không cần mặc đồ lót."
"Vậy… quần lót thì sao?" Kinh Hạ không chịu bỏ cuộc hỏi lại.
Nhà thiết kế khinh thường liếc cô một cái, giọng điệu thờ ơ lộ ra chút bực bội: "Vải voan mỏng như vậy mặc gì cũng sẽ bị nhìn thấy."
"Thế nên không cần mặc luôn hả?"
Nhà thiết kế cuối cùng cũng mất hết kiên nhẫn, nhét một tuýp kem tẩy lông cùng với chiếc váy vào tay cô rồi ra lệnh: "Đi thay đi."
Cuộc tranh chấp này kết thúc bằng sự thỏa hiệp của Kinh Hạ.
Suốt cả một buổi chiều cô chỉ ngồi trước gương như một con rối gỗ được giật dây, mặc cho người khác giày vò từ đầu đến chân.
Người ta vẫn nói người đẹp ở xương chứ không ở da, mà Kinh Hạ lại chính là người có khung xương đẹp.
Ngày thường ăn mặc đơn giản đã khó giấu đi thân hình tuyệt mỹ của cô rồi, bây giờ lại ăn mặc như vậy khiến cho người vốn đã quen nhìn thấy người mẫu trong khắp làng thời trang New York như stylist cũng phải suýt xoa cảm thán trước "tác phẩm" tuyệt đẹp của chính mình.
"Đến đây xem đi!" Chiếc ghế được xoay đến trước gương.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hai mắt nhà thiết kế sáng lên, Kinh Hạ chỉ liếc qua bản thân mình trong gương một chút rồi vươn tay phải ra: "Mượn bật lửa chút."
"Xoẹt."
Tiếng động rất nhẹ, ngọn lửa đã tắt.
Kinh Hạ nghiêng người tựa lên cánh cửa, mặt trời đã lặn ở phía tay, gió đêm thổi tới khiến cô bất giác ôm chặt lấy cánh tay.
Trên đầu cô là ngọn đèn ngủ mờ ảo, chỉ có một luồng sáng mỏng manh toả xuống vòng quanh được hết bàn chân cô. Một đám khói nhỏ bay lên, cô chợt thất thần, lại nghe thấy tiếng bước chân trầm ổn của người đàn ông truyền đến từ phía sau.
Kinh Hạ bị Hoắc Sở Trầm ném ra khỏi cái bóng mờ ảo đó, vừa quay đầu lại đã thấy anh đang đi về phía mình.
Không hiểu vì sao, chỉ vì gặp lại anh mà Kinh Hạ đã sốt ruột suốt cả buổi trưa, bây giờ lại càng thêm bất an.
Người này thật sự rất kỳ lạ, nếu như không hoàn toàn tin tưởng cô, muốn nhốt cô ở trang viên thì tại sao lúc đo đánh nhau lại chỉ dạy cô nghiêm túc đến thế, giống như thực sự muốn huấn luyện cô trở thành người bên cạnh anh vậy.
"Ngài Hoắc." Kinh Hạ lên tiếng chào hỏi ngay khi hai người đứng đối diện nhau.
Ánh mắt của Hoắc Sở Trầm rơi xuống điếu thuốc đang cháy dở trong tay cô, không nói năng gì mà bước thẳng đến chỗ cô dập tắt nó.
Kinh Hạ bị hành động ngang ngược này của anh làm cho sững sờ trong giây lát, khi cô phản ứng lại thì tay anh đã đặt trên eo cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!