Chương 154: (Vô Đề)

Khu phố cũ của Milan có những con đường phức tạp, đường hẹp ngõ nhỏ nhiều, lại có lối rẽ ở khắp nơi. Cho dù cảnh sát nhận được tin tức và muốn thiết lập chướng ngại vật trên đường thì cũng chỉ có thể coi như là thử vận may mà thôi.

Làn gió đêm hơi lạnh thổi tan đi một chút tác dụng của thuốc, Kinh Hạ dần dần tỉnh táo lại, lén lút giãy dây rút trên tay. 

"Đừng phí công." Mylan mở miệng, lấy di động trong túi ra. "Nói cho Hoắc Sở Trầm rằng em đang ở bên cạnh tôi, bảo chính anh ta tới gặp tôi."

Kinh Hạ không nói lời nào, chỉ bình tĩnh thản nhiên mà nhìn ra ngoài cửa sổ.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Mylan thấy thế cũng chỉ cười nhạo một tiếng, bình tĩnh nói: "Em không nói cũng không sao, tôi có cách khiến cho anh ta tới tìm…"

"Két --"

Xe đột nhiên phanh gấp, lốp xe cọ xát với mặt đất phát ra tiếng vang chói tai. Kinh Hạ bị hất đến dúi dụi, cả người đều mất khống chế mà nhào tới ghế trước.

Lúc này cô mới phát hiện, xung quanh chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện rất nhiều cảnh sát, đã phong tỏa con đường phía trước.

Mylan cắn răng mắng một câu, nhanh chóng quay xe chuyển sang một ngã rẽ khác.

Nhưng cảnh sát đã chú ý đến điểm bất thường ở bên này, có vài người đã nhảy lên xe máy, bật còi cảnh sát lên, đuổi theo hai người.

Một khi đã khóa chặt mục tiêu rồi thì toàn bộ lực lượng cảnh sát trong khắp thành phố chẳng mấy chốc đã tập trung hết đến nơi đây.

Mylan dẫm hết chân ga, thân xe biến thành một tia sáng, chạy như bay giữa dòng xe cộ tấp nập của Milan.

"Pằng!"

Một tiếng vang lớn nổ tung bên tai, Kinh Hạ quay đầu lại, chỉ thấy Mylan đã kéo cửa sổ xe xuống, bắn một phát súng vào viên cảnh sát đuổi theo bên cạnh.

Cảnh sát trúng đạn tại chỗ, ngã ngửa ra sau, cả người lẫn xe đều ngã văng ra ngoài. Tiếp sau đó là vài tiếng phanh gấp chói tai, mấy chiếc xe cảnh sát bị chặn lại, nhưng rất nhanh lại có người đuổi theo.

"Mẹ nó!" Mylan đập mạnh lên tay lái, cả người đều không thể khống chế được mà cáu tiết lên.

Những con đường trong thành phố rắc rối phức tạp, đi đường nào cũng được cả. Nhưng thứ khiến Mylan cảm thấy kỳ lạ chính là không biết từ khi nào, những tên cảnh sát đó giống như đã gắn máy định vị lên người hắn ta vậy, hắn ta đi đến đâu, bọn họ lập tức đuổi theo đến đó, vốn chẳng thể cắt đuôi được.

Chân ga bị giẫm đến tận cùng, chiếc xe đi ngược chiều qua một đoạn, rẽ vào một ngã bảy phức tạp.

Còi xe cảnh sát vang lên hết đợt này đến đợt khác ở khắp nơi, đinh tai nhức óc, khiến cho người ta chẳng thể nào phân biệt rõ được phương hướng.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Mylan nhanh chóng nhìn quét một vòng xung quanh, phát hiện chỉ có một con hẻm nhỏ hẹp có thể đi được.

Hắn ta cũng không quay đầu lại mà vọt sang đó.

Xe cảnh sát vẫn điên cuồng đuổi theo sau, xung quanh không ngừng có những mặt tường cọ xát với thân xe mà tóe lửa và vang lên ken két. Ngõ nhỏ càng lúc càng hẹp, rốt cuộc hẹp đến mức khiến đầu xe kẹt cứng, không thể đi về phía trước được nữa.

Mylan không hề do dự, lấy súng ra bắn nát kính chắn gió.

"Lại đây!" Mylan cởi bỏ dây rút trên chân Kinh Hạ, kéo cánh tay cô, túm cô về phía trước. 

Kinh Hạ muốn phản kháng thì lại thấy Mylan lấy một bình xăng từ dưới ghế phó lái ra, tưới vào trong xe. Giây tiếp theo, hắn ta lấy bật lửa, trực tiếp đốt luôn ô tô.

Cảnh sát đuổi theo sát phía sau không biết gì, đồng loạt dừng xe muốn nhảy qua.

Nhưng một tiếng nổ tung vang dội, hơn phân nửa xe cảnh sát và nhân lực cũng bị sóng nhiệt hất văng xuống đất.

Đã cùng đường bí lối rồi, ấy vậy mà Mylan vẫn nắm chặt lấy Kinh Hạ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!