Chương 12: (Vô Đề)

"Cô nói sai rồi, Kinh tiểu thư." Giọng nói trầm ấm vang lên bên tai, Hoắc Sở Trầm thấp giọng nói thêm: "Tính mạng của tôi không bao giờ nằm ​​trong tay người khác, cũng không chấp nhận bất kỳ sự hợp tác nào dùng thủ đoạn cưỡng bức.

Hô hấp bị đè nén, cảm giác ngột ngạt lan tỏa.

Lúc sắp chết đầu óc trống rỗng, tiếng súng lại vang lên bên tai, xúc cảm Marta ngã vào trong lồng ngực của cô rất chân thực và rõ ràng.

Nhưng cô vẫn phải cố gắng bình tĩnh, đối mặt với một đối thủ như vậy, chỉ cần một chút sơ suất nhẹ nhất cũng sẽ giết chết cô.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Không ngờ, bàn tay trên cổ khẽ run lên, giống như ảo giác.

Kinh Hạ yên lặng ngẩng đầu lên, liền thấy cơn bão táp trong mắt người đàn ông kia đã dịu đi một chút không rõ nguyên nhân, sau khi lạnh lẽo tản đi, thậm chí lộ ra chút hốt hoảng.

Đó là một loại hoang mang tựa như đã từng quen biết

- dường như từ trong mắt cô, Hoắc Sở Trầm đã nhìn thấy một người bạn cũ không bao giờ có thể gặp lại.

"Tôi sẽ cho cô một cơ hội cuối cùng."

Một lúc sau, anh đột nhiên lên tiếng, nhưng giọng nói không còn lạnh lùng như trước: "Nghĩ kỹ phải nói cái gì."

Câu nói này đã đẩy Kinh Hạ vào tình thế tuyệt vọng.

Đánh giá phản ứng vừa rồi của Hoắc Sở Trầm, hẳn là anh cảm thấy hứng thú với lời đề nghị của cô, nếu không bây giờ cũng sẽ không lưu mạng lại cho cô.

Vì vậy, vấn đề nằm ở lợi thế là "Tại sao phải hợp tác với cô."

Không thể dùng mạng sống của anh để làm giao dịch, hơn nữa Hoắc Sở Trầm cũng không chấp nhận uy hiếp, vậy cô còn lại cái gì? Là cái gì đủ để khiến Hoắc Sở Trầm không đề phòng và sẵn sàng hợp tác với cô?

Tích tắc, tích tắc, tích tắc…

Âm thanh của chiếc đồng hồ cơ trên cổ tay người đàn ông vang lên bên tai cô, giống như nhịp tim của cô lúc này, khiến người nổi nóng.

Trong nháy mắt, Kinh Hạ đột nhiên nhận ra.

Trước khi Hoắc Sở Trầm ra tay, không có khả năng không kiểm tra qua cô.

Có khả năng anh không phát hiện ra cái gì, nếu không sẽ không cho cô cơ hội này để bào chữa.

Nhưng người quanh năm sống trong cảnh tàn sát khốc liệt, lừa dối lẫn nhau có năng lực thiên phú nhận ra lời nói dối, chắc hẳn anh đã nghi ngờ lai lịch của cô.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nếu đã như vậy...

Không bằng mượn lực xuống dốc, lời nói dối nửa thật nửa giả mới có sức thuyết phục nhất.

Vì vậy, cô ngẩng đầu lên, khi bắt gặp ánh mắt của anh, cô thẳng thắn và kiên định.

"Ngài Hoắc." Cô nghiến răng nói: "Sự nghi ngờ của anh là đúng. Quả thực tôi hành nghề chưa đầy hai năm, cũng có mục đích khác khi tiếp cận Ôn tiểu thư..."

Từng chữ từng chữ phát ra, giống như sấm nổ.

Tất cả mọi người đều không dám nói lời nào, chỉ cẩn thận chú ý tới vẻ mặt của Hoắc Sở Trầm.

Nhưng anh hoàn toàn không có tức giận vì bị lừa dối, đôi mắt xám như sương mù khẽ rũ xuống, không phân biệt được vui mừng hay tức giận.

Cô hít một hơi thật sâu và cuối cùng phun ra một câu: "Tôi đến đây để trả thù."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!